Mẹ Quý mỉm gật đầu: "Mẹ và chú con kỳ thật vẫn luôn con gái, nếu ông vẫn còn sống, nhất định sẽ vui mừng. Tố Tố, chuyện của con và Minh Sùng rốt cuộc vẫn là hồ đồ, may mà Minh Sùng tỉnh , bằng thật sự chậm trễ tương lai của con. Nếu như con bằng lòng, thì con của , sẽ xem con như con gái ruột mà đối đãi, tuyệt đối để nào ức h.i.ế.p con. Về , bất kể con sống cuộc sống như thế nào đều ủng hộ con. Đây kỳ thật cũng là lòng riêng của . Nghĩ đến con rời , trong lòng thật sự nỡ. rõ ràng mà giữ con thì cho con. Vì mới nghĩ biện pháp ."
Từ khi Quý Minh Sùng thể dậy , Nguyễn Tố nghĩ đến bản sẽ rời .
Trong lòng cô định thời gian.
chứ cỏ cây, ai thể vô tình. Cô ở cái nhà lâu như , bất kể là phòng khách phòng ngủ, thậm chí là cái sân, cô đều trút xuống nhiều tâm huyết.
Trong lòng cô nỡ, nhưng cô cũng , bản lý do gì để lưu nơi nữa.
Cô quá tham luyến sự ôn nhu của cái nhà , ngày ngày, lúc cũng sẽ tận lực nghĩ đến vấn đề tương lai sẽ như thế nào.
Bây giờ Quý với cô, cô lưu nơi , chân chính trở thành một thành viên của cái nhà .
Làm cô thể động tâm đây.
"Mẹ.." Nguyễn Tố theo bản năng từ chối.
Cô bất luận là Quý Minh Sùng cho cô cổ phiếu là bây giờ Quý nhận cô con gái, đều là đang hồi báo cô.
Cô bỏ hề nhiều, nếu như nhận quá nhiều, cô sẽ cảm thấy hổ thẹn với bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-120.html.]
"Con xem, con đều gọi là ." Mẹ Quý suy nghĩ của Nguyễn Tố, bà , cởi chiếc vòng bạc cổ tay đưa cho cô: "Khi và ba của Minh Sùng kết hôn, hai nhà đều giàu gì. Mẹ của đau lòng, đem vòng tay bạc của cho , để về truyền cho con gái. Kết quả sinh hai đứa con trai, cái vòng truyền . Bây giờ con là con gái của , cái tặng cho con, hy vọng con một đời bình an hạnh phúc. Tố Tố, là thật lòng, hy vọng con thể trở thành con của . Nếu như cái phúc khí , thấy con kết hôn, giống như trong phim truyền hình , trở thành một vợ dễ chọc , luôn che chở con."
Nguyễn Tố cảm nhận tình yêu thương bảo bọc trong ngữ điệu, ánh mắt của Quý. Cô thể khống chế cảm xúc của bản , cúi đầu xuống lặng lẽ đỏ vành mắt.
* * *
Ngày hôm , cổ tay trắng nõn của Nguyễn Tố thêm một cái vòng bạc.
Mẹ Quý là loại việc rõ ràng. Bà nếu nhận Nguyễn Tố con gái thì thể lén lén lút lút mà , tất nhiên để cho đều hiện tại phận của Nguyễn Tố ở nhà họ Quý là cái gì. Ngày hôm bà liền bàn bạc với Nguyễn Tố, hiện tại điều kiện hạn, tiên mời gia đình bà Vương hàng xóm và mấy bạn như Thịnh Viễn đến nhà ăn bữa cơm. Đợi điều kiện hơn, nhất định sẽ một bữa tiệc nhận long trọng hơn, để cho càng nhiều bây giờ Nguyễn Tố là con gái nhà họ Quý, nhà họ Quý sẽ che chở cô.
Nguyễn Tố mặt đỏ hồng: "Mẹ sắp xếp là , con đều theo ."
Cô nghĩ đến bản thêm mấy , trong lòng cũng hồi hộp.
Cô thích Quý, thích Đậu Tương, thích Quý Minh Sùng.
Không ai , trong lòng cô khao khát gia đình, bằng ban đầu cũng sẽ đồng ý về nhà họ Nguyễn trong khi hề cơ sở tình cảm nào. Cô thỉnh thoảng cũng sẽ sinh loại tâm tình như là suy sụp, nhịn sẽ nghĩ, đời bản duyên với . Bằng tại nuôi yêu thương cô như thế cũng , cô và ba ruột cũng thiết với ?
Bây giờ nhà họ Quý trở thành nhà của cô, Đậu Tương, Quý và cả Quý Minh Sùng đều trở thành của cô. Sáng sớm ngày mùa đông, rõ ràng gió lạnh thấu xương, nhưng cô đường tự chủ mà nhếch môi đến vui vẻ.
Quý Minh Sùng cũng Quý mời những thể mời đến ăn cơm, mới đầu còn chút buồn bực. Cho đến buổi chiều, Quý tìm thấy ở trong phòng, đưa cho một phong bao rỗng, : "Hôm nay chuẩn bữa tiệc nhận đơn giản, đến lúc đó Tố Tố sẽ thành em gái con, con nhớ cho nó một cái bao lì xì. Trên con tiền mặt ?"