Chú mua.
Vậy nó sẽ cho cô.
Nguyễn Tố thấy Đậu Tương kiên trì như , đành nhận lấy, bất quá vẫn là với nó: "Cô chỉ là tạm thời giữ con, về con gặp cô gái con thích, cô sẽ trả cho con, con đưa cho đó, ?"
Đậu Tương nghĩ thầm, nam tử Hán đưa đồ vật ngoài còn lấy trở về.
Dù nó như .
Nó vẫn là gật đầu: "Được."
nó vẫn bổ sung một câu: "Lúc nào chú mua nhẫn cho cô, con sẽ lấy trở về. Trong nhà của chúng cũng nên chuyện giữ lời!"
Nếu như chú sức một chút, nó cũng trở thành như a.
Nguyễn Tố: "..."
Cô đột nhiên cảm thấy chiếc nhẫn trong lòng bàn tay nóng phỏng tay.
"Tố Tố, con với cô, con gần nhất chút thích chú." Đậu Tương chống nạnh: "Con mới học theo chú !"
"Tại ?"
"Chú Tố Tố dọn , còn biện pháp gì cũng nghĩ, đó con còn cho là chú là lợi hại nhất đời !"
"Có chuyện cô cho con , nhưng con đừng kể cho khác , , coi như là bí mật của hai chúng ." Nguyễn Tố thần thần bí bí .
Đậu Tương tinh thần tươi tỉnh: "Cái gì cái gì." Nó che miệng: "Con cam đoan cho khác , đến tiểu Mẫn con cũng !"
"Thật thả hai ngày chú con tìm cô." Nguyễn Tố : "Chú máy bay, tàu hỏa và xe buýt, bỏ nhiều tâm tư tìm cô."
Đậu Tương trợn tròn tròng mắt: "Thật ?"
"Thật." Nguyễn Tố gật đầu: "Cho nên đừng hiểu lầm chú."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-183.html.]
"Vậy chú gì với cô ?" Đậu Tương vắt hết óc nghĩ nghĩ: "Có cho cô ?"
Nguyễn Tố nhẹ lắc đầu: "Chú con sẽ như , cũng chuyện như ."
"Không cho cô , là chuyện ?"
Nguyễn Tố nghĩ ngợi : "Có con cũng cô , nhưng con ngăn cản cô, với cô, tại như ?"
Đậu Tương cúi thấp đầu: "Bởi vì thể khiến Tố Tố khó xử."
Trẻ nhỏ chính là như , kiến thức của nó nửa vời, nhưng nó lọt lời của bà nội. Bà nội , thể để cho Tố Tố khó xử, cho nên nó náo loạn với Tố Tố, nhưng nó vẫn hi vọng thể nghĩ cách, lớn đều lợi hại ? Nhất định sẽ nghĩ cách Tố Tố khó xử, cho Tố Tố rời a?
Nguyễn Tố xổm xuống, cô sờ lên sợi tóc quăn của thằng bé: "Chính là như , chú như con , đều hi vọng cô khó xử. Không cho cô , là chuyện , chỉ là cô dời mà , sẽ cho tất cả ."
Đậu Tương khó chịu nửa ngày, gật đầu: "Con biết ."
Hiện tại nó tiếp nhận sự thật Nguyễn Tố rời , vài ngày chán nản, nó nữa khôi phục tinh thần.
Nó so cùng những đứa nhỏ khác tựa hồ càng dễ chấp nhận chuyện ly biệt .
Buổi tối, khi Đậu Tương ngủ, Nguyễn Tố đắp mặt nạ xem tin tức điện thoại, bỗng tiếng gõ cửa.
Quý Minh Sùng còn trở , Đậu Tương ngủ, chỉ thể là Quý .
Cô dậy mở cửa, Quý đang bưng một cốc sữa bò nóng trong tay.
Mẹ Quý chuyện ngày hôm đó Quý Minh Sùng tìm Nguyễn Tố. Bà bên giường, bên trong căn phòng tràn đầy mùi hương thuộc về phái nữ. Có mùi mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm, cũng mùi thơm ngát của dầu gội đầu sữa tắm khi tắm rửa.
Hai ngày nữa Nguyễn Tố dọn , hành lý cũng đóng gói xong, nhanh thôi vết tích cô từng sinh hoạt trong phòng cũng sẽ dần dần biến mất.
"Mẹ vốn dĩ ý định quản chuyện của các con." Mẹ Quý : "Bất quá cũng một chút tính tình của Minh Sùng, nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy vẫn gì đó với con. Mẹ nuôi con mất năm con mười tuổi, nghĩ bà hẳn là kịp cho con trong chuyện tình cảm con gái nên như thế nào. Người , đề cập tới cũng , nếu như cũng gì, sợ con lừa gạt."
Nguyễn Tố chút .
Bị lừa gạt? Là Quý Minh Sùng lừa gạt ?
Cô cảm giác , Quý đối với Quý Minh Sùng cũng ý che chở. Ngược trong giọng , trong ánh mắt đều là sự quan tâm và lo lắng chút nào che giấu dành cho cô.