Chỉ Muốn Bên Em - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-11-18 14:31:10
Lượt xem: 139
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ trong thời gian sự thiên vị của Quý Minh Sùng quá rõ ràng, đến nỗi lúc Nguyễn Tố thấy ở bến xe chỉ ngạc nhiên chứ bất ngờ cho lắm.
Bàn về bản chất, trông Quý Minh Sùng khá trầm tính nhưng thật giống như những gì Quý , ngạo mạn. Trên đời ai hiểu Quý Minh Sùng hơn Quý, bà từng nhắc nhở Nguyễn Tố, trong quá trình theo đuổi , đàn ông sẽ hết sức che giấu bản chất của . Quý Minh Sùng cũng như thế, che giấu sự cường thế và tính chiếm hữu của , giả vờ là một thoải mái dễ gần mà Nguyễn Tố thích.
Nguyễn Tố rằng hành động xuất hiện ở đây của mâu thuẫn với sự thong dong bình tĩnh xây dựng đó, nhưng đáng tiếc là dù là loại cường thế, cô cũng phản cảm bài xích, lẽ giống như những lời Mã Văn , cô rơi miệng cọp .
Dù Nguyễn Tố hỏi tại mặt ở đây, Quý Minh Sùng vẫn thấp giọng giải thích: “Anh chỉ đến xem nơi em từng sống trông như thế nào thôi, quấy rầy em .”
“Ừm.”
Nháy mắt , Quý Minh Sùng con ngươi màu hổ phách của cô, chợt nghĩ lẽ tâm tư của cô thấu .
Chắc trò chơi giữa nam và nữ chính là như thế, rõ ràng động cơ của đối phương, cũng rõ thủ đoạn của , nhưng vẫn giả vờ gì cả.
Giữa màn mưa, Quý Minh Sùng giương ô che, còn Nguyễn Tố thì tán ô.
Nguyễn Tố dẫn Quý Minh Sùng đến một tiệm mì.
Cô học cấp ba ở thị trấn , bắt đầu từ lớp 10, thời gian cô ở đây ngắn, ngắn đến nỗi cô vẫn thể hiểu tiếng địa phương nhưng .
Sau khi tham khảo khẩu vị của Quý Minh Sùng, cô gọi một bát mì thịt bò và một bát mì chay.
Tiệm mì mở nhiều năm, cách trang trí khá đơn giản, tường vết ố.
Nguyễn Tố lấy khăn tay cẩn thận lau bàn và ghế dựa.
Hai chiếc bàn nhỏ, bà chủ bưng hai bát mì lên. Nguyễn Tố đưa bát mì thịt bò cho Quý Minh Sùng, nào ngờ khi cô đang lấy đũa, chợt thấy gắp mấy miếng thịt bò nhiều lắm trong bát bát cô.
Bọn họ đến đúng lúc, vốn định gọi hai bát mì thịt bò nhưng bà chủ chỗ thịt bò còn chỉ đủ một bát thôi.
Nguyễn Tố thói quen quan tâm đến bên cạnh.
Quý Minh Sùng cũng gì.
Nguyễn Tố gắp miếng trứng ốp trong bát sang cho .
Trong tiệm mì nho nhỏ, ông chủ đang phàn nàn với bà chủ chuyện dạo giá cả tăng lên, công việc kinh doanh bằng ngày xưa. Trong những câu chuyện đời thường vụn vặt, Nguyễn Tố ăn bát mì hương vị riêng biệt , phảng phất như trở về ngày xưa.
“Khi em còn nhỏ…” Nguyễn Tố đột nhiên lên tiếng, lẽ do trở về nơi hồi nhỏ từng sống nên tâm trạng cô khá mãnh liệt, dù bên cạnh Quý Minh Sùng cô vẫn , “Em cực kỳ thích ăn mì xào ở bên ngoài, thích ăn cơm nhà. Mẹ em, chính là nuôi của em , cũng bó tay với em. Bà cho rằng mì xào bên ngoài đảm bảo vệ sinh nên nấu mì cho em, nhưng em thích ăn, cứ cảm thấy giống đồ ăn bên ngoài. Giờ ngẫm vẫn là đồ ăn nấu là ngon nhất, nhưng chỉ cảm thấy tiếc nuối đây ăn nhiều thêm vài bát, để khi nhớ sẽ quên hương vị .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-216.html.]
Ban đầu, khi cô kể những chuyện ngày xưa cô từng kể, Quý Minh Sùng còn mừng thầm, cảm thấy may vì quyết định tới đây là đúng, bởi vì đây là cơ hội thể đến gần cô.
khi cô kể xong, dùng đũa khơi sợi mì lên, khuôn mặt cô khó nén nổi khao khát, chợt thấy thẹn vì suy nghĩ nảy trong đầu .
“Có lẽ cuộc sống chính là như thế.” Quý Minh Sùng trả lời như thế.
Nguyễn Tố sửng sốt, đó : “Chắc .”
Giờ hãy còn sớm, ăn mì xong, Nguyễn Tố chuẩn về nhà. Quý Minh Sùng nghĩ cô sẽ ở khách sạn, nào ngờ cô dẫn tới một tiểu khu cổ kính. Sau khi bước khu dân cư ánh sáng lờ mờ, Quý Minh Sùng mới phản ứng , đoán nơi chính là nơi cô và nuôi từng sống.
Nguyễn Tố lấy chìa khóa trong túi ba lô lên tầng bốn. Nơi khác với khu nhà đằng , các hộ gia đình đều cùng một dãy, liếc mắt đếm sơ qua, ít nhất 5 hộ gia đình.
Cô đến một cánh cửa màu đỏ thắm phai màu, cầm chìa khóa mở cửa.
“Hôm nay em còn quét dọn vệ sinh.” Nguyễn Tố mím môi, “Trong phòng cũng chỉ một chiếc giường.”
Đây xem như lệnh đuổi khách.
Quý Minh Sùng thấy sắc trời vẫn còn sớm nên xắn tay áo lên : “Nam nữ cùng , gì thể, thể giúp em quét dọn vệ sinh.”
Nếu là ngày Nguyễn Tố chắc chắn sẽ từ chối, theo quan điểm của cô, để đàn ông nhà thể xếp loại nguy hiểm. hôm nay cô chỉ do dự một lát, cánh cửa khá thấp, cô ngẩng đầu thấy ít tro bụi và mạng nhện dính tóc Quý Minh Sùng, trông buồn cực kỳ, cô khỏi mím môi khẽ gật đầu.
Nguyễn Tố rằng, Quý Minh Sùng thiên vị cô, cô cũng đối xử với Quý Minh Sùng như thế.
Những gì cô sẽ bao giờ cho phép, khi đối mặt với Quý Minh Sùng, cô dần thả lỏng cảnh giác.
Quả thật giống những khác.
Cô cho phép .
Dáng Quý Minh Sùng cao, cánh cửa thấp, lúc cúi đầu.
Thoạt căn hộ nhiều bụi bẩn lắm, diện tích lớn, đoán chừng hai phòng ngủ một phòng khách.
Nguyễn Tố lấy khăn tay trong túi đưa cho , mặt còn vương ý , “Anh lau tóc , đó dính bụi kìa.”
Lúc Quý Minh Sùng mới nhận . Anh thật sự ngờ nhờ đám bụi Nguyễn Tố mới suy nghĩ .
“Trước đó em từng về một , chính là hôm sinh nhật em , nên thu dọn một .” Nguyễn Tố tìm bao tay áo [1] trong ba lô, cô chỉ mang một đôi về. Lúc chuẩn đeo , cô nhận quần áo của đắt lắm, hình như áo sơ mi của Quý Minh Sùng đắt hơn, vì thế cô đưa bao tay áo cho , “Anh đeo , đeo thì quần áo sẽ bẩn.”
[1] Bao tay áo