Trên đường về, Nguyễn Tố vẫn mơ mơ màng màng, rõ ràng đang thu, nhiệt độ cao lắm mà lòng bàn tay cô đổ mồ hôi. Từ lúc chuyên gia cắt đá đến giờ gần ba tiếng mà cô vẫn hết sốc.
Đi phố mà cô cảm giác như đang mây, thực chút nào.
Nhìn xe cộ qua đường, cô xuýt thì hét thành tiếng. Nhất là khi chuyên gia đánh giá xong một con , đến thương nhân như Quý Minh Sùng xong còn nhíu mày huống chi là nhân viên công sở bình thường đến độ thể bình thường hơn là cô. Đối với cô, đó chẳng khác gì con thiên văn, nghĩ cũng đây là tiền tiêu cả đời cũng hết!
Nếu tảng đá do cô nhặt ở bên ngoài về từ mấy năm , nếu như cô nhớ rõ đặc điểm của nó thì cô còn tưởng đây là niềm vui bất ngờ Quý Minh Sùng chuẩn cho .
Quý Minh Sùng bất đắc dĩ : “Nói thật thì tài sản cá nhân hiện tại của đủ để mua tảng đá cho em.”
Dù thì bây giờ vẫn mua .
Lúc Nguyễn Tố mới tin chuyện liên quan đến .
Quý Minh Sùng bên cạnh cô, thấy cô bước nổi thì vươn tay đỡ cô, đó huơ tay mặt cô, giọng điệu đượm ý : “Sao, em thấy sốc vì phất lên một đêm ?”
Nguyễn Tố dừng , cô thành thật gật đầu: “Em thật sự sốc, cảm thấy thật chút nào.”
Không ?
“Sao chuyện phỉ thúy rơi từ trời xuống thể rớt trúng em nhỉ.” Nguyễn Tố khó hiểu.
“Sao thể?” Quý Minh Sùng chăm chú cô, “Em cứ may mắn, thật nghĩ rằng may mắn thể là niềm vui bất ngờ mà những thương em chuẩn cho em.”
Anh nhớ đến khuôn mặt đong đầy thương yêu của Chu Án mỗi khi nhắc đến con gái . Chu Án hồi nhỏ con gái ông cực kỳ đáng yêu, là áo bông nhỏ tri kỷ của ông, còn khi thế giới thật, ông nhất định sẽ cho con gái một cuộc sống nhất, để con bé cần hâm mộ khác. Cái gọi là giàu lên một đêm chỉ là niềm vui bất ngờ mà cha tặng cho con gái mà thôi.
“Người thương em ư?” Nguyễn Tố Quý Minh Sùng, chẳng chuyện liên quan đến ?
Người yêu thương cô thì cũng , nhưng chẳng ai đủ khả năng chuẩn niềm vui bất ngờ như thế cho cô cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-ben-em/chuong-232.html.]
Quý Minh Sùng ho nhẹ một tiếng, “Không .”
Nguyễn Tố hổ, cô dời tầm mắt, chăm chú luống hoa bên đường, hỏi: “Vậy thì như là ý gì, em hiểu.”
Quý Minh Sùng vươn tay chỉ bầu trời xanh thẳm, “Có thể đó ở .”
Nguyễn Tố cũng ngẩng đầu theo hướng chỉ, cô thích lời giải thích của .
Cô nghĩ Quý Minh Sùng ám chỉ là nuôi cô.
Thật khi Nguyễn Tố, Quý Minh Sùng thầm thấy nuối tiếc, tiếc vì cô quên Chu Án , ngay cả thời gian cô cha yêu thương cũng phong ấn. Cô của hiện tại khi nghĩ đến cha lẽ sẽ nghĩ đến cha Nguyễn đầu tiên. Cha Nguyễn chính là cha ruột thịt của cô, còn cha chân chính trong cuộc đời cô tất cả quên lãng.
Chỉ là Cục Thời quy định rõ ràng rằng tất cả thứ liên quan đến thế giới xuyên nhanh đều để trong thế giới thực . Rốt cuộc việc cũng trái với quy luật tự nhiên, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, rốt cuộc trả giá như thế nào thì cũng rõ, cũng dám mạo hiểm.
“Khối phỉ thúy , em tính toán gì ?” Quý Minh Sùng , “Anh khuyên em nên mang theo bên , hơn nữa càng ít chuyện càng , nếu thể sẽ khiến em gặp nguy hiểm hoặc rắc rối cần thiết.”
Đề tài đổi quá nhanh, Nguyễn Tố thôi bầu trời nữa mà sang , “Anh kiến nghị gì ?”
“Nếu em đổi thành tiền mặt thì một bạn trong nghề, thể giúp em bán với giá thích hợp.” Quý Minh Sùng đến đây thì ngừng một chút, “Anh nghi em nên đổi thành tiền mặt, như thế sẽ dễ quản lý hơn.”
Nguyễn Tố ngẫm nghĩ một lúc hỏi: “Có ai chịu mua ạ?”
Mức giá đó quá cao, đời cô bao giờ thấy nhiều tiền như thế cho nên khỏi thắc mắc liệu ai sẵn sàng bỏ một tiền cao như thế ?
Quý Minh Sùng bật , “Đương nhiên là , khi còn tranh đoạt cơ, cho nên mới khuyên em nên đổi thành tiền.”
Nguyễn Tố ồ một tiếng, “Vậy thì nhờ nha.”
Không nhiều chuyện Nguyễn Tố trở nên giàu , tính cả Quý Minh Sùng thì chỉ 2, 3 .
Mẹ Quý là một, Nguyễn Thụ Dương cũng thể coi như chuyện. Hai họ đều là kín miệng, bọn họ hiểu nếu tiết lộ Nguyễn Tố sẽ gặp phiền phức. Hiệu suất việc của Quý Minh Sùng cao, mối quan hệ trong quá khứ của vẫn còn đó, nhiều bạn bè trong và ngoài nước. Chẳng bao lâu khối phỉ thúy bán , mua thành ý, là một yêu phỉ thúy, một tiền lớn nhanh chóng chuyển tài khoản của Nguyễn Tố theo từng đợt.