Quý Mân: “….”
Quý Mân xoa ấn đường, nháy mắt   đau lòng cho bản    thiếu chút nữa  mua  là nên đau lòng cho cái  trong tối  mua .
Đầu bên  điện thoại thật lâu   tin tức, Trừng Trừng cẩn thận mà gửi qua một cái meme.
“Người ?”
Sau đó   các meme  điện thoại, đầu ngón tay sờ sờ lên một chút cái meme .
Trừng Trừng yên tâm: “Ngủ ngon.”
Ngày hôm , Trừng Trừng  tới nhà hàng, hẹn một  nổi tiếng tới để bàn chuyện tuyên truyền.
Tin tức Đường gia bên  về ông Đường bệnh nặng  truyền . Giá cổ phiếu của Đường gia ngay lập tức rung chuyển.
Đường Hòa  quỹ đạo đường như giống  như đúc, trong đầu trống rỗng, ông nội vẫn bệnh nặng như cũ?
Trong lòng cô  hoảng hốt,  tìm Chu Hòa,  mới lấy điện thoại  liền  thấy trong group liên tục  tin nhắn nhảy . Một đám  vây quanh Tiền Vưu Vưu ghen tị hỏi.
“Trừng Trừng cùng với Quý   quan hệ gì thế?”
“Trước  đến một chút dự phòng cũng  .”
“Nói  chừng chỉ là chơi đùa thôi?”
Tuy rằng Tiền Vưu Vưu cũng khiếp sợ  chịu  nhưng lúc   thể  là bẩn   từng  thấy chân tướng  ?
Không,  thể!
“Chơi cái gì mà chơi? Quý Mân với Trừng Trừng còn từng là hàng xóm đó! Là cái loại thanh mai trúc mã.”
“Hàng xóm?”
“ thế! Quý Mân vốn tên là Từ Mân! Chính là Từ gia ở tỉnh C !”
Trong group nổ tung, Đường Hòa hốt hoảng, sống  một đời, Trừng Trừng vẫn  chúng tinh phủng nguyệt như cũ.
Ngón tay cô   chịu sự khống chế mà bắt đầu tìm thông tin từ trường học của Từ Mân, cô  nhớ rõ   Trừng Trừng cũng chuyển trường từ đó tới đây, hình như trường  là một trường cấp ba trọng điểm.
Dù  cũng là một nhân vật  tiếng, các cuộc thi đấu đạt giải thưởng nhiều  đếm xuể.
Không lâu  thì Quý Mân vẫn ưu tú như cũ, thậm chí còn chói chang như ánh mặt trời.
Đường Hòa sửng sốt,  đó phát hiện  chút chuyện năm đó, Trừng Trừng   bao nuôi Quý Mân nhưng  từ chối? Đó là một bài   Teiba nhiều năm ,  đăng bài dường như  thấy chuyện gì đó,  đó xem chuyện đó thành trò  mà .
Bàn tay nắm điện thoại của cô  khẩn trương, mang theo chút  cam lòng,  lên   ngoài gọi điện thoại cho thư ký của Quý Mân.
Trong công ty, Quý Mân  họp xong, trong phòng khách   một  đàn ông trung niên chờ sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-104.html.]
Bước chân của Quý Mân khựng , lúc  mới nhớ , đêm qua  đường trở về khách sạn  gọi  tìm   từng là trợ lý của   tới.
“A Mân.” Người đàn ông trung niên vui vẻ.
Quý Mân đang  mời ông   xuống, thư ký  cầm điện thoại  : “Quý tổng, Đường đại tiểu thư   chuyện   với , hình như  liên quan tới Trình tiểu thư.”
Quý Mân nhíu mày: “Cúp.”
“Vâng.” Thư ký   ngoài,  một lời xin  liền trực tiếp cúp máy.
“Năm đó   Trình gia từng đề nghị   lấy Trừng Trừng đúng ?”
Trợ lý   việc  lập tức tức giận dâng lên: “Chuyện   cháu  ?”
Quý Mân nhíu mày.
Năm đó….
“Chị dâu , cũng   bọn em  ép chị, chị  xem, chịu   cúi đầu nhận thua   là    ?” trong điện thoại, con trai thứ hai nhà họ Từ vắt chéo chân  ở giữa văn phòng.
“Cút.” Khuôn mặt Quý Như lạnh như băng, bên   càng thêm vui vẻ, “Chị mà  tới thì chị  thể  bán con trai   đó.”
“Cạch” một cái, bà cúp máy bàn,  về phía thư ký: “Những cuộc điện thoại thế    đừng  chuyển  đây!”
Thư ký nơm nớp lo sợ,  đó  : “Trình tổng tới ạ.”
Quý Như hít sâu một ,  về phía trợ lý đang giúp dọn  đống quá tặng, bà  lát nữa còn  tới thăm hỏi nhà khác.
Bà   về phía phòng khách.
“Quý tổng.” Trình lão  dậy.
“Không  Trình lão  tìm  là  chuyện gì?” Quý Như mệt mỏi tiếp đón.
Ông nội Trình  cực kỳ ẩn ý: “Không  gì, chỉ là   gần đây Quý tổng gặp chút phiền phức.”
Quý Như   tay cứng đờ, khuôn mặt dần trầm xuống.
“Ngài  chuyện thì   thằng.”
“ ở bên     chút tiền để , cũng    thể trợ giúp một chút, dù  Trừng Trừng là cháu gái ruột của , con bé thích con trai cháu, nếu  thể….”
“Cạch.” Một tiếng, Quý Như  lên, cầm chén  ném qua, “Quý như  dù cho một ngày nào đó  ăn xin đầu đường xó chợ cũng  tới lượt các  chà đạp con trai !”
Trình lão        mặt, lạnh mặt rời .
Trong trường học,  ngày thứ sáu là  nghỉ, Trừng Trừng cõng cặp trong lòng  yên mà  , ngoài cổng, Trình Nặc  mới học tiểu học buồn chán mà chờ đợi.
“Này, họ Trình,  bạn gái ,  ?”