Xe một đường   biệt thự, Quý Mân  ai bên: “Phải về nhà ai?”
Trừng Trừng rối rắm, hai ngôi nhà cách  quá gần dễ khiến mắc chứng sợ hãi lựa chọn.
Nhà Quý Mân thì cũng  từng tới một , tuy rằng    nhưng   thích  khác chạm  biệt thự , mà chính  tự  quét dọn   sạch lắm.
Mũi chân cô dịch về phía biệt thự nhà .
“Thôi ,   nhà , dễ tìm phòng.”
Trừng Trừng: “???”
Dễ tìm phòng?
Quý Mân túm lấy cô   nhà , cửa lớn chạm khắc hoa văn tinh xảo  mở ,  “rầm” một tiếng đóng , một đường  lên lầu hai.
Tài xế im lặng lái xe , trở về đón thư ký.
Bên , thư ký ở  hậu trường giải quyết  hậu quả,  theo chân        về phía cổng tường,  ngẩng đầu liền  thấy bóng bay tròn tròn trắng trắng phủ kín đường phố.
Người của Hoành Duyệt con đang băn khoăn  cần thu dọn bóng bay  , Trừng Trừng  mới gửi tin nhắn   dùng đến,  thể dọn .
 dọn  thì  chút đáng tiếc, dù  cũng tốn  ít sức,  dọn  thì để  cũng vô dụng.
Dù  Trừng Trừng     đưa .
Một đám   bóng bay trắng trắng tròn tròn,   về phía thư ký.
Thư ký suy nghĩ một chút, nghĩ tới hotsearch, dù  cũng  lên, đề tài lớn một chút thì  thể kiếm  tiền.
Vì thế cố tình ám chỉ bọn họ đưa màn cầu hôn  lên hot search ở đây đều là  thông minh, lập tức hiểu ý của  , vì thế bọn họ  chụp  những bức ảnh về bóng bay, định cùng   bản thảo tin tức.
Người Hoàng Duyệt   liền hiểu, lui sang một bên để bọn họ chụp ảnh.
Có  vỗ vỗ tay, bỗng phát hiện   quả bóng tay  treo một tờ giấy nhỏ, do dự  nên xem ,  một  đập xuống bả vai  .
“Cậu ngốc ? Vai chính cũng   , tờ giấy đó rõ ràng là để chúng  xem! Làm tư liệu sống của chúng ! Nghe  vị  định mua hotsearch!”
Mọi  đằng  cảm thấy  lý, dứt khoát    dọn, thư ký phía  kinh ngạc,  còn  tờ  đằng ?
Anh   mở, kinh ngạc, vội vàng gọi cho Quý Mân.
“Quý tổng, cái đó…  những quả bóng bay  treo tấm thiệp!”
Quý Mân  thế khựng ,  về phía Trừng Trừng đang tìm kiếm thức ăn, một phen kéo , ấn  trong lồng ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-110.html.]
“Tấm thiệp  gì thế?”
Thư ký  đồ trong lòng bàn tay, âm thanh khẽ run rẩy: “Anh  đầu  , như sương mai, như ánh mặt trời đánh thẳng  trái tim em.”
Trừng Trừng cách gần, mơ hồ   câu  của bản .
Quý Mân ngốc : “Anh tưởng là em chỉ định cầu hôn thôi?”
Trừng Trừng nẩng đầu: “ thế, cầu hôn, thế em     cảm động   mới hỏi    ?”
Quý Mân hít một  thật sâu: “Lấy  bộ về.”
Anh  xong, xoa ấn đường, những tờ giấy đó  thể cho  ngoài xem ?
Anh   về phía  đang bày vẻ mặt vô tội, cúi đầu hôn tới.
Bên , thư ký cố gắng thu thập  những tấm thiệp ,  khi thu  đầy một thùng thì  đưa qua cho Quý Mân.
Quý Mân xong việc xuống lầu,  thấy một thùng thiệp, sửng sốt: “Cậu….”
Anh cho là chỉ  mấy tờ, kết quả cả một thùng?
Trừng Trừng ở phía  mềm như bông mà  theo: “Em  bảo để em cầu hôn  mà   cho.”
Quý Mân nhẹ nhàng thở , cũng may     thì những thứ  của cô   thể trực tiếp  cho tiền của  mà bay lên hotsearch.
  nhiều bóng bay như thế, cũng  vì trường học đặt móng mà học sinh ở khu vực gần đó chạy tới xem náo nhiệt cũng  ít,   qua nội dung cũng nhiều, hơn nữa thư ký căn bản    Trừng Trừng  nhiều  ít bao nhiêu, luôn  những con cá lọt lưới, một đám học sinh bình thường  sức tưởng tượng phong phú, nháy mắt tự  bổ não xong  chuyện.
Vì thế, chuyện Quý Mân dùng một tòa nhà để cầu hôn  mua hot search xong thì một cái tiêu để khác cũng hiện  theo.
“Đây là chuyện tình yêu thần tiên gì thế?”
“Sự thật chứng minh hao tươi bóng bay của đàn ông cũng là yêu.”
“Thế  đàn ông , trả  cho chúng  tòa nhà  quyên góp! Lại lấy tên của cô gái  để đặt!
Vì thế, cùng ngày, hai hotsearch để nhảy lên, một cái mua, một cái dựa  thực lực.
Quý Mân: “…..”
Đường Hòa dựa  hành lang bệnh viện, một bên  hotsearch  điện thoại, một bên  cha cô  và Chu Hòa đang cãi  cách đó  xa, cha cô  vẫn  thích Chu Hòa như cũ cho dù sự nghiệp của   cuối cùng cũng   khởi sắc.
Chu Hòa: “Đường tổng, ….”
“Chu , Đường gia chỉ  một đứa con trai là Đường Thừa Dịch,   con gái.” Cha Đường liếc xéo   một cái, “Còn nữa, loại  như   thấy nhiều . Đừng cho là khiến cho Đường Hòa mê mẩn mà   thể   Đường gia.”