Cô hình như  từng loáng thoáng   âm thanh của một món đồ thế  ?
Là hôm sinh nhật .
Quý Mân tiếp tục định thử cởi , nhưng chỗ khác  sớm  cún con cắn hỏng, khóa cài cũng  biến dạng, cả tay Trừng Trừng cũng đỏ lên mà vẫn  thể cởi  nó .
“Có ảnh hưởng gì ?” Trừng Trừng cảm thấy đêm nay nhất định là  thể cởi .
Quý Mân nhíu mày: “Không ảnh hưởng lớn lớn, chỉ là  chút ồn ào. Anh gọi  tới cởi.”
“Thôi, ngày mai  tính. Cũng  đêm , đừng khiến cho    tăng ca.” Trừng Trừng rút tay , dù   cũng khá .
Quý Mân suy tư : “Vậy em tim em chút nữa đừng  đập nhanh. Thứ  từ ban đầu là  dùng để nhắc nhở  khám sức khỏe nên  thể cưỡng chế tắt .”
Trừng Trừng gật đầu,   chỉ là bảo trì tâm trạng bình tĩnh ?
Cô  thể.
Hai   khi cơm nước xong thì từng   xử lý công việc của , Quý Mân  bắt đầu họp online ở bên , còn Trừng Trừng thì nhàm chán xem sổ sách của nhà hàng.
Không thể  , sức mạnh của mấy  nổi tiếng  mạng  đúng là  , gần đây    danh tiếng mà tới nhiều hơn  ít, hơn nữa thời gian  cung cấp cơm hộp cho đại hội thể thao thành phố, ảnh hưởng mà Hoàng Mao mang tới căn bản  biến mất.
Trừng Trừng bắt đầu suy nghĩ,  kết hôn  tốn bao nhiêu tiền.
Ở bên , Chu Hòa và Đường Hòa đang cố gắng duy trì công việc, Đường gia xuống dốc, cha Đường vất vả chống đỡ, càng ngày càng ít  nể mặt mũi nhà họ Đường, hơn nữa cha Đường căn bản  định nhận Đường Hòa nên   nhiều công việc đều do bọn họ dựa  chính  mà kéo về.
“Bây giờ là thời đại của  trẻ.” Một  uống quá nhiều xong , Chu Hòa khách khí, “Ngài  thế nào  chứ   các ngài thì  thể  chúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-114.html.]
Người nọ  nịnh hót mà thoải mái hơn,  đó nương theo men say mà đặt tay lên vai Chu Hòa: “Tiểu Hu ,  một  thời điểm phụ nữ xây dựng sự nghiệp càng đơn giản hơn,  Trừng Trừng  xem,  Quý Mân  trúng,   cô   cái gì nhỉ, , gọi là như diều gặp gió.”
Chu Hòa nhíu mày: “Ngài uống nhiều .”
“Không ,   say.” Ông   xong liền  về phía Đường Hòa, một tay đặt lên vai cô , “Tiểu Hòa, nhớ   lúc chú và bố cháu  chuyện ông  đều lạnh nhạt,  nghĩ tới bây giờ con gái ông   đến cầu xin chú.”
Đường Hòa một phát mặt trắng bệch, Chu Hòa kéo Đường Hòa dậy liền .
Lúc hai    ngoài, gió thổi tới,  dày Chu Hòa  thiêu đốt  chút khó chịu,    tới ven đường, lập tức phun .
Chờ   nôn xong, ngẩng đầu đột nhiên phát hiện  cùng một con phố, nhà hàng  vẫn còn đang mở, ánh đèn màu vàng ấm áp, sửa  cũng giống một ngôi nhà bình thường, mùi đồ ăn từ bên trong bay tới.
Khác   với đồ ăn trong khách sạn lớn, hương vị  cực kỳ giống với lúc còn nhỏ  ngang qua hẻm nhỏ, chính là hương vị gia đình.
Ma xui quỷ khiến thế nào   cũng   qua đó, cuối cùng cũng dừng bước.
Ở đằng , Đường Hòa  hỏi  phục vụ cầm nước , vội vàng: “A Hòa, chúng    trực tiếp   như thế    chút  lịch sự  ? Chúng   thể uyển chuyển một chút,  nên thẳng thắn như thế. Tuy ông   chuyện  chút khó  nhưng   ăn   thể  chịu chút oan ức nào?”
“Bây giờ  chỉ  thể nén  cơn giận thì   mới  thể đạp bọn họ  lòng bàn chân.” Đường Hòa  đỡ    dậy.
“Vì  em một bức  đưa  đạp bọn họ  lòng bàn chân?” Chu Hòa lui  vài bước,  cô gái  mặt, Đường Hòa  từng ở trong thời điểm u ám nhất cuộc đời   mà trở thành một  dẫn đường của  , lúc đó cô   như thế, cả  đều hy vọng   nhanh chóng thăng tiến, khiến  ánh mắt hâm mộ vây quanh cô.
Đường Hòa  biểu cảm lạnh nhạt của Chu Hòa đang đưa đôi mắt xa lạ  , sửng sốt, kiếp  lúc Chu Hòa  thành công, cô   ở trong nước, cũng     sẽ phát triển lên như thế nào.
Cô  chỉ  tầm nửa năm nữa   bỗng nhiên sẽ trở thành một con ngựa đen mà vươn lên.
“Thật xin , em  nên can thiệp  quyết định của .” Đường Hòa xin , nghĩ tới chuyện   bản  can thiệp quá nhiều nên mới khiến cho sự nghiệp của Đường Hòa liên tiếp  kéo xuống, Chu Hòa  cô gái đang lo  lo mất  mặt, lòng bỗng trĩu nặng,  chút  thể thở nổi.
Trừng Trừng  bao giờ khiến cho    cảm giác như thế, cô  sẽ vui vẻ mà     việc, đối với bất cứ quyết định anfo của   cô đều  phát biểu bất cứ ý kiến nào.