Trừng Trừng  Quý Mân phía , áo sơ mi  mở rộng, đầu ngón tay kéo một cái quần áo rũ xuống: “Thì…     em mới mua cho   ? Đương nhiên là em mua cho bản  .”
Quý Mân: “….”
“Sao thế?” tay Trừng Trừng nắm quần áo ở   mà rơi cũng  xong.
Quý Mân hít một  thật sâu, một tay nắm lấy tay cô tiến tới bên môi: “Không  gì.”
Một lát , Trừng Trừng   nữa  ép đổi tư thế, hốc mắt đỏ lên, cắn xuống bả vai Quý Mân một phát.
Động tác của Quý Mân  dừng : “Hả?”
“Muốn cắn…. thì… cắn!” Trừng Trừng đứt quãng mà  xong thì một nụ hôn của Quý Mân cũng rơi  khóe mắt cô: “Cắn .”
Trừng Trừng: “….”
Sau khi lăn lộn một hồi, Quý Mân mới đưa Trừng Trừng   nhà tắm.
Áo ngủ mới cứ thế đáng thương rơi ở  thảm lông, cún con lúc  mới chậm chạp đẩy Tiểu A  ,  đầu  nhà tắm, cúi đầu đẩy Tiểu A chơi.
Ở bên ngoài cún con chơi đùa chạy theo Tiểu A cực kỳ vui vẻ, ở trong nhà tắm, tiếng nước chảy ào ào mà  một lúc lâu cũng  thấy   .
Đêm khuya, một bóng  mới từ trong phòng  , nhặt bộ quần áo ngủ rơi  mặt đất, tầm mắt dừng  ở khung ảnh đặt  bàn.
Quý Mân cầm lên , trong ảnh, Trừng Trừng ôm cún con  vui vẻ,  cúi đầu  cún con đang  chủ nhà , cầm áo ngủ của Trừng Trừng, tắt điện bên ngoài.
Bình tĩnh  trở , cún con nâng đầu bò trở  tiếp tục ngủ.
Tháng 7, hôn lễ của Trừng Trừng và Quý Mân sẽ  cử hành  giữa tháng.
TIền Vưu Vưu cùng Tưởng Tĩnh đáng lẽ  ý  mời một  bạn bè  thích nhưng Quý Mân  Trừng Trừng đang chơi với cún con vẫn lựa chọn  long trọng một chút, mời  ít  trong giới  ăn.
Trình gia nghĩ tới sự nghiệp của , nghĩ thầm cũng là một dạng xã giao nên cũng mặc kệ .
Tiền Vưu Vưu  phù dâu, từ bên ngoài mà hối hả chạy : “Mẹ ơi,  thế cũng quá nhiều . Một đám   qua đều  dễ chọc .”
Trừng Trừng   cũng chỉ mới  qua, cô  là Quý Mân đạt  đến hôm nay thì quan hệ nhất định  hề đơn giản, thậm chí còn cực kỳ rắc rối phức tạp, cho nên   mời cũng sẽ  nhiều.
 cô cũng  nghĩ tới  nhiều đến thế, phòng mắt   màu da gì cũng , các loại ngôn ngữ đan xen,  ít  cô mới chỉ  thấy qua TV cộng thêm một đám phóng viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-123.html.]
Cô   ngốc , vốn  đủ khẩn trương bây giờ thì càng khẩn trương hơn.
“Trình tiểu thư, thả lỏng một chút.” nhân viên trang điểm nhận thấy  cả  cô cứng đờ.
Trừng Trừng  qua: “ cũng  thế.”
Cô  bao giờ thấy sự kiện thế , ngộ nhỡ chút nữa phạm  sai lầm gì thì  bây giờ?
Lúc  Quý Mân  , Trừng Trừng  thấy  liền yên tâm một chút, đang định  cái gì đó liền thấy Quý Mân cầm một miếng bánh nhỏ  bàn lên, Trừng Trừng ngầm hiểu há mồm, Quý Mân đút tới, nhân viên trang điểm bên cạnh kinh ngạc: “Son môi!”
Quý Mân cong lưng cần thận lau mảnh vụn cho cô.
Nhân viên trang điểm: “….”
Đây là chuyện mà chỉ cần lau là xong ?
Quai hàm Trừng Trừng phồng lên, cô thật sự  chút đói bụng.
Quý Mân: “Đợi một chút nữa thì còn  lâu, em ăn một chút  .”
Trừng Trừng nuốt miếng  xuống, kéo Quý Mân: “Có  quá khoa trương   ?”
Quý Mân cầm lên một miếng bánh, đặt lên cạnh miệng cô: “Em đáng giá.”
Trừng Trừng sửng sốt,   gần trong gang tấc, đột nhiên nhớ tới trong bữa tiệc năm đó, cô cố gắng  dung nhập nhưng trong mắt  khác  là một trò .
Trừng Trừng ngây ngốc mà ăn xong miếng thứ hai.
Quý Mân nửa  xổm mà lau miệng cho cô: “Người trong bữa tiệc năm đó   định mời nhưng dù  cũng  cho họ .”
Trừng Trừng gật đầu, mời bọn họ chính là  lợi cho bọn họ!
Nhân viên trang điểm   chút  hiểu hai  đang  gì, cô   son môi  đánh xong xuôi lúc    lau   lau, khóe miệng giật giật.
Hai tiếng , hôn lễ chính thức bắt đầu, Trừng Trừng  đám , cả một hội trường đầy khách giống như  thể   hết, chỉ  một  đàn ông dáng  cao lớn thẳng tắp mà  đó, chỉ  bao lâu  khiến cô nhất kiến trung tình, đập   ít tiền mới  thể  ở đó chờ cô.
Chờ  hết một con đường thật dài, bàn tay thon dài sạch sẽ của Quý Mân vươn , Trừng Trừng  đặt , Quý Mân    một bước mà nắm lấy tay Trừng Trừng, năm đó cô   chịu bao nhiêu oan ức thì bây giờ  liền cho cô bấy hiêu thể diện.
Phía , Trần Tự chụp   chụp, đăng lên vòng bạn bè: “Ai, thằng nhóc cực khổ mà trông chừng nhiều năm cứ thế đột nhiên cướp cải thìa của nhà  .”