“Bao nuôi ,   hại .” Trừng Trừng lập tức tiến  gần,  mặt Quý Mân đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh , làn da trắng nõn phấn nộn, đôi mắt mềm mại trong trẻo như nước.
“Hả? Lại  bình thường? Tiểu A bắt đầu kích hoạt?”
“ sẽ  bao nuôi cô.” Quý Mân  đầu , tiếp tục cuốc đất.
Trừng Trừng  ở một bên: “Thế  là cứ để  bao nuôi .”
“Trình tiểu thư, cô thực sự bao nuôi  nổi  .” Quý Mân .
Trừng Trừng   lập tức gật đầu: “Anh yên tâm,  sẽ cố gắng kiếm tiền! Nhất định sẽ bao nuôi  thật !”
“Tích! Kết quả kiểm tra đo lường  thể chủ nhân cho thấy tần suất nhịp tim  bình thường! Bắt đầu cưỡng chế kích hoạt!”
Trừng Trừng giống như nhận  một lời hứa hẹn gì đó, lấy điện thoại ,    nhắn cho em trai: “Em trai! Chị   đây!”
Cô gái nhỏ đến dáng  cũng lộ  sự nhảy nhót, Quý Mân khó   sửng sốt,  đó chậm rãi nhíu mày,     từ chối việc cô bao nuôi  ?
Quý Mân: “…..”
Bị cô dẫn chạy vòng vèo .
“Aizz, tiểu A mệt mỏi,  thất bại.”
Điện thoại lúc  bỗng vang lên, Quý Mân buông cái cuốc,  màn hình, ấn nút nhận: “Alo, Lạc Ninh. Có chuyện gì thế?”
Lạc Ninh  kẻ đầu sỏ gây tội  đằng , : “Quý tổng, chiếc vòng    đưa cho  là phiên bản  .”
Quý Mân nâng tay lên , chiếc vòng màu đen, một dấu “.” Lướt qua,  đó  hiển thị thời gian một  nữa.
“Chiếc đưa cho  là chiếc sản xuất bản đầu tiên, trừ việc đo lường nhịp tim chuẩn xác  còn  những thứ khác đều  chút vấn đề.” Lạc Ninh  đến đây, tầm mắt lạnh lùng mà quét đến   phía .
Trịnh Phương cúi đầu ngày càng thấp.
“ sẽ nhanh chóng gửi từ bên  cho  một cái khác.” Lạc Ninh .
Quý Mân  chiếc vòng tay an an tĩnh tĩnh, nhàn nhạt : “Không cần , một thời gian nữa là  sẽ  về.”
Lạc Ninh: “Được.”
Quý Mân thuận tay định cởi xuống nhưng đột nhiên nhớ    mang đồng hồ tới nên dứt khoát giữ .
Anh cầm cái cuốc tiếp tục cuốc đất.
Trần Tự ở trong phòng, Trừng Trừng trong thời gian quy định mà  xong, buông bút, đôi mắt Trần Tự mở to, cầm lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-25.html.]
“Được , ngày mai sẽ thông báo cho em câu trả lời.”
Vừa , Trừng Trừng  đây đón Trình Nặc: “Thầy, thế nào ạ? Ngày mai  thể tới học thêm ?”
Trần Tự nâng mí mắt , ông đáng lẽ còn  giả bộ một chút, biểu hiện như bản  thật   quá  nhận , dù  thằng nhóc   tinh ranh, kết quả đang buồn ngủ thì  Trừng Trừng đưa gối đầu.
“Nếu   như thế….” Trần Tự “do dự” một chút mà  bài thi,   vẻ mặt lo lắng của cô nhóc,  cả gương mặt đều là sự sốt ruột lo lắng cho em trai của Trừng Trừng, : “Được , ngày mai bắt đầu tới học thêm .”
Trừng Trừng yên tâm, xoa đầu em trai: “Vậy    phiền thấy Trần .”
Trần Tự vẫy tay.
Trình Nặc áp xuống cảm giác kỳ dị trong lòng,  Trừng Trừng lôi .
Chờ hai   , Trần Tự gọi điện thoại cho học sinh nhà : “Trình Nặc quả thật  tồi.”
Chủ nhiệm lớp đầu trọc bên : “Thấy , đúng , nhưng thằng nhóc đó chỉ là  nghĩ tới  tham gia! Thầy, thầy  cách nào ?”
“Em gửi cho thầy đề thi toán học sinh giỏi của cấp hai .”
“Thầy, thằng bé lười , thằng bé chỉ vì    nhiều bài nên mới sống c.h.ế.t  tham gia!”
 đề  , cho dù đầu óc   đến mấy thì khi  thi cũng  khó nắm bắt  thứ hạng, dù    thể tham gia đầu óc đều  .
Trần Tự   bên ngoài: “Thầy để A Mân ở nhà thầy thì chắc là  thể.”
Chủ nhiệm lớp: “???”
Trần Tự  bài thi trong tay, uống  chiều, giữ Quý Mân ở đây thì cô nhóc  nhất định sẽ chạy qua đây, vì để  lý do thì em trai cô nhóc cũng sẽ  đưa tới.
Đối với thằng bé  cũng rõ ràng   hại gì, đề cũng đều  xong, lúc thi nhất định là ,  thì chẳng lẽ uổng phí sự vất vả trong thời gian  ?
Trình Nặc run cầm cập,  kéo quần áo che , đột nhiên  loại dự cảm .
“Chị, chúng  vì     bộ ?” Như thế  chút lạnh.
Trừng Trừng giơ di động: “Vị trí  quá vắng,   xe, Từ Mân còn đang bận giúp thầy nên   về cùng chúng .”
Trình Nặc khó   mà nghiêm túc  với Trừng Trừng: “Chị, vì  chúng   lựa chọn về trễ một chút để  về cùng luôn?”
Trừng Trừng  về phía tài khoản tiết kiệm của , nghèo, cô nghèo, cô   đầu  về phía nhà Trần Tự, chỗ đó  một con “Cá” yêu cầu   cẩm y ngọc thực để nuôi dưỡng.
Cô  vất vả cũng  thể để con “Cá”  vất vả .
“Buổi chiều chị  .”