Trình Nặc cảm thấy  gì  đúng lắm,   và Từ Mân, rõ ràng thứ    sức hấp dẫn với cô hơn.
“Anh  , chỉ cần chị  thể nuôi nổi   thì   sẽ đồng ý để chị bao nuôi.” Trừng Trừng nghĩ tới đối thoại của bọn họ, hẳn là ý .
Trình Nặc  khiếp sợ, Quý công tử cao cao tại thượng mà  chịu  chị gái  hái xuống như thế ?
Hai    khỏi khu dân cư mới gọi  một chiếc xe, Trình Nặc trực tiếp  về nhà, còn Trừng Trừng thì tới công ty
Tốt  gì cũng vẫn  thể tới kịp ca sáng.
Một cô gái phụ trách sắp xếp công việc cho cô.
“Vị trí của cô chúng   chuẩn  xong , cô  yêu cầu gì thì  với  một tiếng là .”
Trừng Trừng  đưa tới chỗ , cô đang định  cảm ơn thì cửa văn phòng ở phía  đột nhiên  kéo .
Một  đàn ông  tới, tóc   dài, giống như cũng   xử lý, vóc dáng  cao nhưng cả một  Blouse trắng trong phòng thí nghiệm   mặc giống như âu phục, đúng, chính là cái loại áo Blouse trắng lười giặt.
Trừng Trừng theo bản năng và dịch  sang một bên, chị gái đưa cô   dùng tốc độ nhanh nhất để trở  vị trí của , dường như  quên luôn cả cô.
Trực giác Trừng Trừng cảm thấy  , cũng định chạy nhưng  đàn ông    mặt cô.
Trừng Trừng: “…..”
Xong .
“Sao thế? Lại lừa  một cô nhóc tới đây nữa ?”  đàn ông mắt  Trừng Trừng, khóe miệng lạnh lùng  một câu.
“Cậu  bậy gì đấy!” phía ,   thêm một   , là bạn của  Trừng Trừng, ông chủ của công ty , Ngô Tùng.
“Lợi ích mới là thứ quan trọng nhất nha Ngô tổng,  bây giờ   thêm một sơ tâm, giúp bạn bè trông trẻ nữa?”
Trừng Trừng nắm lấy túi của   ở lối  nhỏ, quả tim  dọa đến mức run lên, trong lúc nhất thời    nên tiếp tục  đây  nhanh chóng chạy về chỗ của .
Người đàn ông  Trừng Trừng, khóe miệng cong lên: “Ngốc bạch ngọt của nhà Tưởng Tĩnh  khác, đúng là  dễ lừa!”
“Được ! Chuyện của hai chúng ,  dọa con bé  gì! Trừng Trừng,  về chỗ !”
Cô  tới vị trí cô gái dẫn đường   chỉ lúc , cả văn phòng cúi đầu theo, coi như bản   tồn tại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-26.html.]
Hai  rùng  vài giây,  đàn ông nhấc chân liền   văn phòng, Ngô Tùng cũng  theo.
Trừng Trừng lúc  mới xoa trái tim, dịch ghế hỏi cô gái bên cạnh: “Đây là tình huống gì thế?”
“Thật  công ty  là do hai  hợp  mở , một  quản lý kỹ thuật, một  phụ trách hoạt động. Là bạn bè  của  những gần đây quan điểm  chút  hợp nhất,  xu hướng sắp tách . Trộm cãi cọ ồn ào ầm ĩ. Tổng giám đốc Lâm cũng  tự    ngoài tìm nhà đầu tư .”
Trừng Trừng  thì hiểu  vì  Lâm tổng    Ngô Tùng lừa cô,  lẽ là cảm thấy Ngô Tùng  moi tiền của nhà cô.
Trừng Trừng  về phía trong phòng, hai  đều đang , đúng là đang cãi , còn loáng thoáng   âm thanh cãi .
“Bây giờ  đang lẫn lộn đầu đuôi đấy!”
“Từ  xuống  công ty nhiều  như thế đều  cần ăn uống ! Chờ tới khi  nghiên cứu phát minh  thì ông ty sớm cũng chẳng còn!”
“Cho nên  tới Hoa Đại  tinh lực dồi dào để bàn việc đóng gói !”
“Đã hơn ba mươi tuổi ,   thể  thực tế một chút  !”
…..
Bên trong cãi  đến mức trời đất u ám, bỗng nhiên,  đàn ông  đá văng cửa  mà bỏ ,  bộ  trong văn phòng đều  dọa đến mức một cử động nhỏ cũng  dám động.
Trừng Trừng  về phía cửa kính, Ngô tổng đang  phía  bàn  việc, cúi đầu  việc,  qua dường như cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Trừng Trừng: “….”
Cha  cô lúc đưa cô tới   là  quên mất hỏi gần đây công ty phát triển thế nào  ?
Đưa cô tới đây bây giờ   càng  khó    ?
Trừng Trừng  tiền tiết kiệm của bản ,  khi  trừ nửa năm tiền tiêu vặt,  trừ cả tiền bao nuôi Từ Mân, Trừng Trừng nhịn đau mở wechat , tìm  tên Ngô tổng, gửi một tin nhắn: “Chú, nếu  giảm tiền lương của cháu  một nửa ?”
Ngô Tùng đang phiền lòng vì chuyện của bạn , đột nhiên  thấy tin nhắn , nháy mắt bật .
Vấn đề của ông  thể lấy một chút tiền đấy để giải quyết  ?
Là suy nghĩ khác biệt.
Ông chống tay lên trán,   nghiên cứu quả thực cực kỳ ngây thơ, cản bản  thể hiểu nổi sự vất vả của xã hội, bọn họ cho là kinh doanh một công ty đơn giản như thế ?
Đủ các nguồn chi tiêu, nếu  nhanh chóng lấy  tiền lời thì tiền vay ngân hàng tính  đây, còn cả tiền lương của nhân viên cũng tính  bây giờ?