Trừng Trừng tính tiền của , cách ngày công ty  xuất hiện còn mấy tháng, chờ tới khi nó  đưa  thị tường cô  mua hơn nửa cổ phiếu của “Yến Hòa”, đến lúc đó….
Trừng Trừng nghĩ tới tài khoản lúc đó  đếm  tiền mà trái tim khẽ nhảy loạn lên.
Trình Nặc một bên  bài tập nghỉ đông, cuối cùng cũng  xong chữ cuối,  nhẹ nhàng thở , nèm vở bài tập sang một bên, bây giờ chỉ chờ chơi đủ  dọn về báo cáo kết quả công tác,    đầu  phát hiện chị gái  đang cầm di động vẻ mặt hưng phấn giống như  một đêm  phất lên  .
Trình Nặc: “?”
Mất nửa năm tiền tiêu vặt nên điên  ?
Trừng Trừng  hồn, đột nhiên nghĩ tới việc cách thời gian Yến Hòa  đưa  thị trường còn  mấy năm.
Trừng Trừng: “…..”
Cho nên cô vẫn nghèo.
Nửa năm  cô vẫn nên ở trở  thành phố, miễn cho tiền còn   mà Mân Mân nhà cô cũng  nghèo dọa chạy mất.
Trừng Trừng ủ rũ nghĩ,  nghĩ tới chuyện chờ khi Yến Hòa  đưa  thị trường thì những ngày   nhất định sẽ  thoải mái!
Không cần lo lắng sẽ đột nhiên  nuôi nổi!
Cô bây giờ chỉ cần nghĩ xem dùng  tiền dư  như thế nào để đem “cá”   đưa  “bể”.
Trừng Trừng  tính xong, cả mặt giống như sắp kiếm  một đống tiền lớn, cùng với việc sắp   mỹ nhân ngư Từ Mân.
Trình Nặc: “….”
Trừng Trừng rời khỏi trang web,  app lịch để đánh dấu ngày, hình như sinh nhật của Từ Mân sắp tới  thì ?
Để “cá”  “bể”, thì  hết  cho    rằng cái "bể” đó sẽ   cảm thấy  thoải mái, vẫn nên dùng kịch bản xa hoa.
Trong đầu Trừng Trừng hiện lên hình ảnh chiếc xe màu đen  của Từ Mân, một chiếc xe hết sức bình thường,   là   dùng  nhiều năm .
Cô nghĩ tới chuyện  vì tích góp tiền mua  căn biệt thự mà  mất tới bảy năm   dùng chiếc xe hỏng hóc cũ kỹ, ăn mặc cần kiệm, trong lòng cảm thấy chua xót.
Nếu  thì? Mua xe? Số tiền dư    đủ để mua một chiếc xe .
 mà Mân Mân nhà cô quả thật đáng thương nhưng  qua  còn  kiên cường,  thì  bảy năm   thể mua   biệt thự của .
Thế thì quà của cô đưa đến  thể hiện  tâm ý, còn  giữ  lòng tự trọng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-28.html.]
Trực tiếp mua xe thì quá tổn thương lòng tự trọng .
Vấn đề tiếp theo  tới , thứ gì  thể chạm tới tim của Từ Mân?
Cô  dậy,  tới cửa sổ  sang nhà bên,  từng là một ngôi biệt thự tinh xảo, bây giờ ngoại trừ vài bóng điện sáng lên thì bốn phía vẫn âm u như cũ.
Ở trong nhà, Quý Mân nhận  một cuộc điện thoại.
“Quý tổng, miếng đất  của   năm đó  Cố Thành Nguyên mua, Bây giờ hình như ông  đang  ý định bán .”
“Bên Từ gia   vì  đột nhiên  mua .”
Quý Mân nhíu mày, đối với bọn họ mà  hình như cũng   tác dụng gì lớn lắm.
“Có  ai là  chủ trương  mua ?”
“Từ Tĩnh Hoa, Ông Từ.” bên  đáp .
Quý Mân trầm mặc xuống, mở miệng: “Cho  theo dõi sát .”
“Vâng.”
Từ gia.
“Vì  bố   bỏ tiền để  mau cái miếng đất ?” một  phụ nữ quần áo hoa lệ dẫm giày cao gót “cộp cộp” mà   trong nhà.
“Trong công ty  một nhân viên với lúc   ăn cơm ở ngoài   thấy Từ Mân.” Người đàn ông trung niên phiền lòng mà hút một điếu thuốc, “Bố đang  bày tỏ tâm ý!”
“Bố  ý gì? Bố già , nhớ cháu nội,  xin tha thứ ?”
Mấy năm nay Từ gia cũng  quá  , năm đó ông Từ chiều chuộng con trai thứ hai nhưng một nửa gia nghiệp của công ty đều là do con trai cả gây dựng  nên  trong công ty càng tin phục con trai cả, thậm chí còn vượt qua của ông Từ, ông  chỉ  thể chịu đựng, cố gắng trao  bộ sản nghiệp cho đứa con thứ hai.
Sau đó, cha Từ Mân qua đời, vốn tưởng rằng  thể thu hồi  nhưng công ty    Từ nắm lấy trong tay, cuối cùng  thêm một tầng nữa.
Ông Từ đương nhiên  vui vẻ khi sản nghiệp của Từ gia  một  phụ nữ nắm trong tay,  thấy đứa con trai thứ hai đang đào hố cũng  như  thấy.
 đứa con thứ hai của Từ gia là  chiều chuộng mà sinh hư, cho dù  thực hiện  mục đích ban đầu nhưng chỉ khi mất tất cả mới là  nhất, tuổi càng cao hơn thì sức khỏe ông Từ càng trở nên kém, ông  cuối cùng cũng hối hận ,  tìm  đứa con của trời ngày nào.
“Ở nhà hàng nào? Đã hỏi kỹ ?”  phụ nữ  hoảng hốt, nếu Từ Mân thực sự trở  thì   thể tha cho bọn họ?
“Đấy, tự  xem.” Người đàn ông trung niên ném di động qua, bà  cầm lấy mở , là camera theo dõi của cửa hàng bên cạnh  , bà  thì thầm: “Không  camera theo dõi của nhà hàng ?”