Cô là một cô gái ôn nhu.
Cực kỳ ôn nhu.
Quý Mân: “…..”
“À đúng , cha   sắp  về, bọn họ  thích nuôi mèo.” Trừng Trừng ôm con ch.ó  qua, vẻ mặt khó xử  về phía Quý Mân, “Anh  thể nuôi ?”
“Không… ai ?” biểu cảm của Quý Mân cực kỳ phức tạp , chó nhỏ  Trừng Trừng ôm  trong ngực, đôi mắt đen lúng liếng, tứ chi quơ loạn, hoạt bát cực kỳ,  còn sạch sẽ.
Trừng Trừng gật đầu, đúng thế,  ai !
Quý Mân thâm ý mà  cô, giơ tay xoa nhẹ lên trán hai cái, thôi  .
Anh duỗi tay.
Trừng Trừng suy nghĩ một chút, ôm chó nhỏ ?
Cô cẩn thận mà đặt con ch.ó nhỏ  trong lồng n.g.ự.c Quý Mân, chớp mũi truyền tới mùi hương tùng nhàn nhạt, Trừng Trừng ngẩng đầu, yết hầu của Quý Mân đều gần trong gang tấc.
Trừng Trừng  chăm chú, bỗng phát hiện  yết hầu cũng  gợi cảm.
Quý Mân một tay ôm chó nhỏ  về phía , trầm mặc, chắc là nuôi sống?
Trừng Trừng lập tức  theo, cô dường như  thấy cả hình ảnh tương lai hai  cùng  tắm rửa cho chó!
Trần Tự  đến n.g.ự.c Quý Mân nhiều thêm một con chó, hoảng sợ: “Từ   thế?”
Quý Mân liếc mắt về phía Trừng Trừng, cô nhóc vẻ mặt vui sướng,   đang suy nghĩ chuyện gì,  trầm mặc,  chằm chằm thứ trog lồng ngực, mở miệng: “Trên đường… Nhặt …”
Trừng Trừng ở phía  gật đầu: “ thế, nhặt !”
Trừng Trừng kỳ lạ  về phía chị gái nhà , tuyệt đối  vấn đề.
“A Mân, em  nuôi ?” Trần Tự  chó nhỏ cực kỳ hoạt bát,  hưng phấn, “Thầy thiếu một con ch.ó trông nhà, Dù  em cũng  định nuôi con ch.ó .”
Trừng Trừng nháy mắt ngốc , còn  thể  ngăn  thế  ?
Cô  về phía Quý Mân, đôi mắt trông mong, đáng thương cực kỳ.
Trần Tự cũng  về phía Quý Mân, cả đôi mắt tràn ngập ý tứ “Cho thầy ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-50.html.]
Quý Mân: “….”
“Ông nuôi chó cái gì! Đếm lúc đó phân trong nhà ai thu dọn!” Thái Min Phân   trừng mắt  Trần Tựu, Trần Tự nháy mắt ủ rũ, lưu luyến   cuối cùng,  đó  đầu  chằm chằm Trình Nặc đang  bài tập.
Trình Nặc: “???”
Trừng Trừng yên tâm, ở nhà Trần Tự chơi với chó nhỏ cả một ngày, cuối cùng ba  một chó lên xe  về nhà.
Ở cửa nhà, Trừng Trừng trịnh trọng mà bỏ con ch.ó nhỏ  trong n.g.ự.c Quý Mân, xoa nhẹ hai cái,  đó ngẩng đầu: “Có việc gì cần giúp thì nhớ gọi ,  nhất định sẽ tới!”
Trừng Trừng ám chỉ.
Quý Mân  cô, một lúc lâu  mới : “Ừm….”
Ở bên , Từ gia.
“Ai cho cháu ký!”
Từ lão   hợp đồng  đưa tới bàn , thiếu chút nữa thở   ,  thể ông   , hai năm   trao quyền cho con trai cùng Từ Phong chỉ là khi  thấy tình trạng công ty ngày càng xuống dốc lúc  mới giãy giụa trở về.
Kết quả….
Ông  thở gấp vài .
“Ông nội, là ông , nếu  hạng mục nào  thì  thể tự  quyết định,  bây giờ   ?” cơn tức của Từ Phong cũng dâng lên, lập tức  lên khỏi sô pha,  đầu  thèm  ông , vốn dĩ hai năm   để cho chính bọn họ tự  chủ, kết quả đột nhiên   còn  tính, thế mà còn cái gì cũng  để cho ông   qua.
Như thế thì mặt mũi   còn  thể đặt ở . Đặc biệt là suốt ngày lấy Từ Mân  so sánh với  , bây giờ còn  ý đồ  tìm Từ Mân về Từ gia,    nhanh chóng  vững gót chân thì    bây giờ.
“Cho nên cháu liền tự ý lấy ấn tư của ông mà đóng lên?” Từ lão  một tay che  ngực, Vu Phỉ bên cạnh vội vàng tiến tới đỡ lấy,  đó nhanh chóng kéo ngăn kéo  tìm thuốc cho ông  uống.
Từ lão  hòa hoãn xuống, bàn tay run rẩy : “Cái dự án Viễn Phong  chính là một cái hố, cái khu vui chơi  căn bản  thể thực hiện ! Cục bảo vệ môi trường  căn bản  thể thông qua dự án . Ai nhảy  là  đấy xui xẻo, thế mà cháu còn cung cấp tài chính cho  ?”
“Ông nội, ông cũng quá bảo thú ? Người   vì cái hạng mục  mà bán   ít sản nghiệp của bản , bọn họ cũng  quyết tâm  ăn cả ngã về  nên  thể thấy  dự án  thực sự  !”
“Chúng  chỉ cần đưa  một chút tiền, thêm một chút quan hệ, thủ tục   sẽ nhanh chóng khai thông  ?” Từ Phong vẫn  nhận thấy  vấn đề như cũ,     đều như thế  ?
Nơi nào  kẹt  thì nhét tiền  nơi đó.
“Ngu xuẩn! Miếng đất  chỗ nào chỗ nấy đều  vấn đề, ai dám nhận tiền của cháu để phê duyệt!” Từ lão  gào lên, Từ Phong  chửi đến mức ngây .
“Còn con nữa, nó  hiểu chuyện,  chiều đến   trời đất, con cũng  hiểu ? Giai đoạn chuẩn   đó cũng   ?”