Lão nhị Từ gia mặt mũi trắng bệch, ông   dám  hàng hóa bọn họ xuất  nước ngoài đều  kiểm tra đo lường  đạt tiêu chuẩn,  yêu cầu trả hành. Tài chính chỉ sợ sẽ xảy  vấn đề.
“Bố, thế bây giờ   đây?”
Từ lão  hít một  thật sâu: “Mời bọn họ tới đây một chuyến,  xem  thể cho một cái mặt mũi để chúng  rút một phần tài chính khỏi đó  .”
Từ Phong vội vàng gọi   liên hệ.
Quý Mân  tắm rửa xong  , con ch.ó nhỏ  cũng    chạy  ,  cũng  định quản, đang chuẩn  gọi điện kêu  chuẩn  đồ đạc nuôi chó, điện thoại bên Viễn Phong  gọi tới.
“Quý tổng, bên    gặp mặt  chuyện.”
Quý Mân  ở bên cạnh cửa sổ, đáy mắt nhàn nhạt, đen nhánh giống như bóng đêm bên ngoài .
“Hẹn ba ngày .”
Đột nhiên bên chân xuất hiện con ch.ó nhỏ , chó nhỏ cọ cọ xuống chân , thi thoảng  cắn ống quần mà chơi đùa,  đó dùng âm thanh mềm mại mà kêu lên.
Nó đói bụng.
Quý Mân: “….”
Quý Mân  từng nuôi chó,  con ch.ó nhỏ nức nở ở bên chân, nhỏ xíu, lông xù xù, thoạt  ngốc ngốc,  trầm mặc,  khi cúp mày liền lên mạng tra xem chó con ăn cái gì, cuối cùng bất đắc dĩ mà xuống bếp nấu cháo.
Làm cháo yêu cầu  cao,  cần ăn ngon, nấu càng loãng càng .
Quý Mân  khi mấy  thêm nước, đợi sôi quấy đều  đó  thêm nước, tiếp tục chờ, cuối cùng gạo cũng   hầm nhừ, chờ  khi lạnh,  tìm một cái bát nhỏ cho nó, con ch.ó nhỏ ghé  bát  ăn  vui vẻ.
Anh mệt mỏi, dựa   ghế  nhóc con ăn ngấu nghiến.
Ở bên , Từ gia  khi thu  tin tức nhẹ nhàng thở , chịu gặp mặt thì tức là  thể xoay chuyển  con đường sống, mặc kệ đối phương  điều kiện gì thì đều  hơn tình cảnh hiện tại  nhiều.
Chỉ  điều,  trận , Từ thị vốn  xuống dốc nhất định sẽ tổn thương  nhiều.
Trong lòng từ lão  nặng nề.
Từ Phong  khi   hẹn ba ngày ,  an tâm một chút, bởi vì ba ngày  chính là sinh nhật Từ Mân,  đó ông nội còn nghĩ tới chuyện   tiệc cho , bây giờ  lẽ  quên luôn việc .
Cái tên Từ Mân tâm cao khí ngạo, phát hiện bản    xem trong tuyệt đối sẽ  tiếp tục bám víu bất kỳ quan hệ gì với gia đình nhà họ.
Có điều,   thế   tính là cầm nắm    cơ nghiệp của Từ gia trong tay, củng cố vị trí thừa kế?
Trong lòng Từ Phong nghĩ thế thì  nhịn  ngăn chặn nó , như lời ông nội thì đây hẳn là dùng tiền đồ của công ty để đổi lấy chuyện Từ Mân đoạn tuyệt quan hệ với gia đình?
 mà…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-51.html.]
Chỉ cần Từ Mân cút xa một chút là !
Anh  nghiến răng.
Trừng Trừng bên  một mực chờ đợi cũng  chờ  Từ Mân tìm tới hỏi cô nuôi dưỡng như thế nào, đột nhiên nhớ tới chuyện nếu    thì cũng  thể lên mạng tra!
Trừng Trừng trầm mặc,  dậy tắm rửa   ngủ.
Quả nhiên, sáng sớm hôm  lúc Quý Mân lái xe , phía  ghế điều khiển  một con ch.ó nhỏ đang tung tăng nhảy nhót.
Trừng Trừng  qua, bế con ch.ó nhỏ lên, hung hăng xoa nhẹ hai phát.
Lông  đầu chó nhờ lập tức trở nên lộn xộn, đôi mắt đen lúng liếng tràn đầy sự mờ mịt.
Khi xe  tới nhà Trần Tự, Trình Nặc một tay đeo balo của   lên lầu,
Trừng Trừng  em trai gần đây ngày càng hăng hái hơn, mang theo chó nhỏ  xổm ở cửa, cách đó  xa, Từ Mân đang giúp Thái Minh Phân sửa sang  cây cối.
Trừng Trừng  bóng dáng , một tay chống cằm, một tay xoa đầu chó nhỏ, sinh nhật  sắp tới đến nơi mà cô vẫn  nghĩ  tặng cái gì mới .
“Hai ngày nữa   kế hoạch gì ?” Trừng Trừng hỏi.
Động tác  tay Quý Mân  dùng , đáp: “Đi tới tập đoán Từ thị.”
Từ thị?
Bàn tay xoa đầu chó nhỏ khẽ dừng , bỗng nhiên trong đầu hiện lên lời Vu Phỉ  ngày đó.
Anh   về ?
Trừng Trừng sửng sốt.
Quý Mân cắt tỉa, phát hiện bên cạnh   âm thanh gì,  đầu,  đang  xổm ở cửa  vẻ mặt khiếp sợ.
“Có việc gì ?” Quý Mân  qua, Trừng Trừng ngẩng đầu  , vội vàng lắc đầu: “Không  chuyện gì. Vậy hôm đó mấy giờ  qua đó?”
Cô chỉ  thể tặng sớm một chút hoặc trễ một chút thôi.
Quý Mân: “Tầm tối muộn bảy tám giờ, ban ngày còn  việc.”
Trừng Trừng: “….”
Từ gia thật là tàn nhẫn, đến chút thời gian cũng đều  cho cô.
Cô theo bản năng cho là Quý Mân cả ngày hôm đó đếu  ở Từ gia.
Quý Mân   nhà, cầm cây chổi, quét lá rụng  sân, Trừng Trừng    mặt hồi lâu, nghĩ một chút,  dậy   trong góc gọi điện thoại cho Ngô Tùng.