“Ông chủ.”
Ngô Tùng đang ở công ty tăng ca, thấy điện thoại của Trừng Trừng liền cảm khái, ông chỉ cùng cổ đông  chênh lệch thế đấy, ông thì đang tăng ca còn cô thì  nghỉ ngơi.
“Ừm? Có chuyện gì thế?”
“Cháu là cổ đông đúng ?” Trừng Trừng nghiêm túc hỏi.
“Sau đó?” Ngô Tùng  dậy  pha .
“Cổ đông  chút yêu cầu nhỏ,  thể   ?”
Ngô Tùng: “???”
“Hai ngày nữa cháu  một  bạn sinh nhật, cháu  tặng quà sinh nhật cho  đó.”
“À,  ,  trúng sản phẩm nào ? Để chú cho  gói thật xinh  cho cháu.” Ngô Tùng  chút suy nghĩ mà .
Trừng Trừng  thấy Quý Mân  trở về chạy đến góc nhỏ, xác định   thể  thấy  đó nhỏ giọng , đôi mắt Ngô Tùng nháy mắt trợn to,  đó nghiến răng: “Chú là ông chủ  cháu là ông chủ?”
Dám sai bảo ông  việc!
“Tiền hoa hồng năm  cháu chỉ lấy một nửa.” Trừng Trừng thử .
Ngô Tùng: “Yên tâm , chú  nhiều nguồn tài nguyên! Tuyệt đối  thành cho cháu!”
Trừng Trừng một tay xoa ngực, bộ dạng đứa trẻ luyến tiếc, cô chính là  cạnh tranh với Từ gia đó.
Hai ngày , buổi tối tầm bảy tám giờ, sắp tới cuối năm, công việc của các công ty càng ngày càng bận rộn, tăng là cũng   là chuyện hiếm gặp.
Mấy     ngoài,  bước  vài bước lập tức nhận  điện thoại của cấp , bọn họ  tòa nhà lớn sáng trưng phía ,   tòa nhà đối diện  tối thui, cảm khái.
Nếu so  với  chắc chắn sẽ tức c.h.ế.t mất.
Sau đó  trở  chỗ  của .
Tập đoàn Từ thị như lâm  đại địch, từ  xuống  đều cực kỳ căng thẳng, bọn họ    xảy  chuyện gì nhưng sự nghiêm túc của các vị cao tầng khiến cho bọn họ cũng cảm giác đè nặng.
Trong văn phòng, Từ lão   ở cạnh cửa sổ sát đất,  về phía xa xăm, gương mặt ngưng trọng, một bên, lão nhị Từ gia cùng Từ Phong sắc mặt tái nhợt  đó.
“Cha, bọn họ sẽ bán cho chúng  cái ân tình  ?” Từ Phong cẩn thận hỏi.
Từ lão  mệt mỏi là nhắm mắt , nếu là ông , ông  tuyệt đối sẽ  từ bỏ cơ hội  như thế,   đưa tới cửa giải quyết vấn đề tài chính cho  khiến cho dự án của bọn họ  thể đổi một chỗ khác, tiếp tục khởi động   nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-52.html.]
Nếu tài chính của bọn họ  định thì theo dự án  cũng sẽ   vấn đề nhưng bây giờ tài chính của bọn họ sắp  cắt đứt, căn bản  thể chờ nổi.
Có điều, nếu đối phương đồng ý gặp mặt thì  lẽ  chút hy vọng.
Ở tòa nhà đối diện, Ngô Tùng cầm bộ đàm: “Tầng 22 thế nào?”
Trừng Trừng  ông chủ đang tận lực, xoa xoa đầu chó nhỏ,  thắt cho nó một chiếc nơ con bướm, đỉnh đầu đính một bông hoa hồng.
“Đối diện hình như đang bày một trận thế  lớn.” một nhân viên hoang mang .
Trừng Trừng chỉnh  nơ con bướm: “Giới thiệu Từ Mân với hội đồng quản trị thì đương nhiên  bày trận thế lớn .”
“Không đúng, vì    là ban ngày?”
“Ban ngày  lẽ  đưa  gặp các  thích?” Trừng Trừng cũng tò mò vì    là ban ngày.
Ở phía  tòa nhà, hai chiếc xe dừng ,  phụ trách đón tiếp là một vị cao tầng, vội vàng đưa   ,
Chỉ thấy quản lý của Viễn Phong lúc  từ  xe  xuống,  đó tiếp tục là hai  đàn ông âu phục giày da, lựa chọn buổi tối chính là  giày vò bọn họ.
Trong nhất thời, đám  ngây ngẩn ,   nhận  một  trong đó, sửng sốt,  của Thịnh Trạch vì  cũng tới?
Bọn họ   về một chiếc  phía , cửa xe mở , từ  xe  một  đàn ông nhẹ nhàng bước xuống.
“Đây là Quý tổng của chúng ,  thời gian  Viễn Phong   bán cho Thịnh Trạch.” Vị quản lý cấp cao của Viễn Phong   , đáng tiếc trong ý   cực kỳ lạnh lẽo, khiến cho mấy  ở đây  thấy trong lòng cũng lạnh .
Vương Nhạc  ở trong đám ,    với   tham gia bữa tiệc hôm đó như hai  khác , gương mặt thoắt cái trắng .
Tầm mắt Quý Mân nhàn nhạt mà đảo qua đám  bọn họ,  đó dừng  ở tên  của   đầu,  trán của  nọ  sớm toát  một tầng mồ hôi.
Phó tổng đương nhiệm của Từ thị và từng là thư ký của  Quý Mân.
“Từ… Quý , mời  bên .” Vị phó tổng  sắc mặt tái nhợt .
M  một đám quản lý cấp cao của Từ thị vây quanh rảo bước   tòa nhà Từ thị.
Trên lầu,
Đám  Từ gia đang chuẩn   cửa thang máy đón  thì điện thoại đột nhiên đồng thời vang lên, Từ lão   rảnh xem, trong nháy mắt khuôn mặt Từ Phong xanh trắng đan xen.
Từ Mân?
Lúc bọn họ từ thang máy  xuống   thấy  một đám , Từ lão  đang định mở miệng  chuyện thì lời  bỗng nghẹn ở trong cổ họng, ngẩn ngơ   đàn ông đối diện đang  tới.