Tuy rằng  thể bao nuôi nổi nhưng    thể để chênh lệch ngày càng lớn chứ? Trừng Trừng nghĩ, hơn nữa cô  thoáng hiểu  vì  Đường Hòa  nhiều  yêu thích như thế.
Con   mục tiêu của cuộc đời  luôn so với đám cá mặn lóa mắt hơn nhiều.
Đột nhiên, Trừng Trừng cảm nhận  một cỗ khí lạnh, cô ngẩng đầu,  thấy  cô đang  lạnh một tiếng: “Thế nào, con gái của Tưởng Tĩnh  còn kém hơn so với Đường Hòa ?”
Trừng Trừng  hề nghĩ ngợi vội vàng lắc đầu, từ đầu tới chân đều  “Con so với Đường Hòa cao hơn nhiều.”
Trình Châu lập tức bưng chén  cho bà hạ hỏa, Tưởng Tĩnh trừng mắt liếc ông một cái, xoay    phòng, “rầm” một tiếng, cửa phòng  đóng .
Trình Châu bất đắc dĩ  xuống, hôm nay  là một ngày dỗ dành vợ.
Ông  về phía Trừng Trừng cái gì cũng  rõ, chuyện năm đó, là cha ông  đúng, nuôi dưỡng Trừng Trừng giống như Đường Hòa,  đó bọn họ ban đầu cũng  hề phát hiện  vấn đề, chỉ cảm thấy cha ông  chút nghiêm khắc hơn với Trừng Trừng.
Sau  mới   chuyện ba ông  khi đó, lúc  Tưởng Tĩnh nháo lên một trận, thiếu chút nữa ly hôn với ông.
Vẫn may, do di truyền mạnh mẽ cùng với sự chiều chuộng của bọn họ, chỉ trong một thời gian cha ông   ở đó Trừng Trừng liền   hoang dã trở .
Trình Châu vô cùng vui mừng.
Trừng Trừng cẩn thận thò  gần: “Con rốt cuộc  thể tạo sự nghiệp  ?”
Trình Châu nghĩ một chút, vợ của   hề    : “Nếu  con cứ tùy tiện chơi một chút?”
Trừng Trừng yên tâm,   quả là mạnh miệng mềm lòng.
“Bố, cho con mượn chút tiền  vốn.”
Trình Châu: “???”
Vài ngày , đón xong giao thừa, Trừng Trừng kéo Trình Nặc  cửa tìm địa điểm.
Trình Nặc    nghịch điện thoại: “Chị  nghĩ xong   gì ?”
Trừng Trừng quan sát dòng  đến : “Nhà hàng. Lúc chị ở tỉnh C liền  cái ý nghĩ , khi đó nghĩ là nếu   nấu cơm cho như bố  thì  .”
Cũng   mấy nhà hàng ở đó  nhà của Trần gia cơm  ngon,  điều đôi khi chỉ là  ăn đồ ăn trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-62.html.]
“Cho nên, về phương diện đầu bếp chị  cần chi quá nhiều tiền, tìm một nhóm dì ở địa phương thôi,  giống cơm nhà là .”
Trình Nặc đối với ý tưởng    ý kiến, hai chị em là team chú trọng ăn uống.
Hai  nhắm  mấy mặt tiền phù hợp để mở cửa hàng, chuẩn  tới đó để xem một chút.
Đằng  là một nhà hàng kiểu Trung quốc,  vài   từ trong .
Trên mặt Đường Hòa  quá tự nhiên,   khi bọn họ đang ăn cơm cô   hỏi Chu Hòa  tìm  nhà đầu tư  , Chu Hòa    chuẩn  tìm vị phó tổng  của Thịnh Trạch.
Đường Hòa đương nhiên   nọ là ai, Lạc Ninh, phụ tá đắc lực nhất của  .
Mỗi hành động, lời  đều đại diện cho Quý Mân.
“Hệ thống của Chu ca  như thế nhất định  nhiều  tranh  để đầu tư.” Hoàng Mao  khi ăn uống no lê  chung vinh dự mà , giống như là  trút  sự tức giận ngày đó    xổm  cửa nhà Trừng Trừng.
Vẻ mặt Chu Hòa cũng thả lỏng, quản lý bên Thịnh Trạch  thả tiếng  là cảm thấy sản phẩm của bọn họ  tồi,   đó  thể hợp tác.
Đây là do   tìm  để ý hạng mục của vị quản lý , vất vả lắm mới gặp  thời điểm giúp    một phen, lúc  mới   cơ hội.
Còn  chỉ cần Lạc Minh thông qua là .
Mẹ Chu cũng là  đầu tiên tới một nhà hàng  như thế, lúc ăn cảm thấy cực kỳ  quen nhưng dù  cũng thấy  vui vì con trai  cuối cùng cũng sắp khổ tận cam lai*.
*Khổ tận cam lai: vất vả cuối cùng cũng  thể  kết quả
“Từ từ ,  là  nhà họ Trình ?” ánh mắt Hoàng Mao
Liếc đến một bóng , lập tức  đầu .
Đám  đều  qua, ven đường  một cô gái đang  với một thiếu niên cái gì đó.
Đường Hòa  bóng dáng Trừng Trừng, nghĩ tới lời Diêm Hồi ,  điều cô chỉ cần như kiếp  tiếp tục thành thật ở bên cạnh Chu Hòa thì cô cũng vẫn  thể  chúng tinh phủng nguyệt như cũ,  sống một cuộc sống khiến   hâm mộ.
Bây giờ vì một  phá sản mà phung phí nhiều như thế,  Diêm lão     đúng là quả thực  tồi, là một tên mặt trắng.
Đường Hòa  mím môi , cô   nghĩ tới, Trừng Trừng thế mà  sa đọa tới mức , chỉ ham bề ngoài của   mà vô tình phá hủy  sự nghiệp của cô , nhưng cô cũng đồng thời phá hủy  tương lai của chính .
“Đây   là Trình đại tiểu thư  ?” khóe miệng Hoàng Mao cong lên đầy sự khinh thường, hướng về phía Trừng Trừng mà  tới.