“Cái  bên  học trường chúng  ? Sao  xinh  như thế?” mấy học sinh  nhịn  mà thả chậm bước chân,  cách Đường Hòa  xa.
“Giáo hoa đổi chủ !”
“Đàn chị,  cần em giúp chị ?” một sinh viên  đen ngại ngùng  tới.
“Không cần đây, cảm ơn.” Đường Hòa , nụ  đó trực tiếp khiến cho bạn học  đỏ mặt.
“Bộ dạng thật dịu dàng. Không  đàn chị Trừng Trừng so với chị  thì ai  hơn?”
“Cái   cùng loại hình đúng ? Một    gì sánh , một  như bông hoa sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.”
Bước chân Đường Hòa khựng ,  nhịn  mà  về phía bọn họ, phía  đột nhiên  một cô gái  tới, ôm lấy tay cô .
“Tiểu Hòa, cuối cùng  cũng   .” cô gái   khuôn mặt tròn tròn, trông  hiền lành đang yêu, Đường Hòa  thấy cô , nhát mắt ý  toát : “Đã lâu  gặp.”
Đây là bạn  của cô , kiếp   khi cô  qua đời, đây là một trong  ít  vì cô  mà rơi nước mắt.  cô   vì  Quý Mân tổn thương,  đó trực tiếp tuyệt giao.
“Còn lâu, nghỉ đông tớ còn   thí nghiệm. Mệt c.h.ế.t tớ , học nghiên cứu sinh cũng quá mệt.” Vương Vi Vi kể khổ, kể khổ xong  ngẩng đầu  Đường Hòa, miệng nhỏ khẽ nhếch lên: “Hòa Nhi,  tớ  cảm thấy  càng ngày càng xinh  nhỉ?”
Đường Hòa  biểu cảm của cô nàng chọc , đang   cái gì đó, Vương Vi Vi   : “Nếu   nghỉ học thì vị trí giáo hoa   đó   tới phiên Trừng Trừng  .”
Ý   mặt Đường Hòa  cứng , đột nhiên  về phía hai sinh viên  so sánh cô  và Trừng Trừng.
“Lại , đàn chị Trừng Trừng   tự mở cửa hàng  ? Rất nhiều sinh viên đều xin  phục vụ!”
“Đàn chị xinh  như thế mà còn liều mạng  ?”
Vương Vi Vi  thấy thế kéo Đường Hòa, hoang mang: “Cái  Trừng Trừng  thật sự mở nhà hàng ? Bình thường  thấy   là một    chút chí hướng nào ?”
Đường Hòa cố gắng nghĩ tới kiếp , kiếp  Trừng Trừng hình như vẫn ăn ngon nghỉ ,  bao giờ từng phấn đều, Chu Hòa đánh giá cô chính là chỉ  hứng thú trong ba phút, từ  tới nay  từng thử  một chuyện gì.
Đường Hòa lắc đầu: “Có lẽ cô  cũng    lâu .”
Dù  mỹ nhân hoa thổ ti,  thể chỉ là nhất thời nổi hứng.
Nửa tháng .
Nhà hàng của Trừng Trừng hòn  nổi tiếng với đám sinh viên và nhân viên văn phòng từ tỉnh khác.
“Chủ quán đào đầu bếp từ  tới thế, chính là cái vị !”
“Đột nhiên thật  về nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-65.html.]
“Gần đây  ăn một bữa ngày càng khó , điên  ? Chỉ là một bữa cơm nhà bình thường thôi mà.”
Hai  đàn ông từ  xe  xuống,   trong nhà hàng.
“  , lão Trương,  gì mà tự nhiên  đặc biệt chạy để tới đây để ăn. Rất xa đó!”
“Cậu ăn  sẽ , nhà hàng  tuy rằng hương vị   như nhà hàng năm  nhưng ăn    cảm giác nha!” lão Trương  nhà hàng, thấp giọng  tiếp: “Hơn nữa, tới đây ăn, quét cái mặt quen một chút, tuyệt đối  thừa.”
“Vì ?”  gầy gầy hỏi.
“  với  nhé, chủ nhà hàng  với vị   quan hệ  bình thường.”
“Hả? Vị nào?”
Lão Trương: “Chính là Quý tổng đó!”
“Không  Quý tổng luôn   bạn gái ? Có tin đồn là   từng , nhưng    đá.”
Lão Trương: “Ừm.”
“Thế thì  quan hệ gì với nhà hàng ?”
Lão Trương: “Nửa tháng , trong lúc cô tìn  phát hiện  cửa hàng ,  đó  đó ăn cơm,   Quý tổng gọi điện tới,   một nửa, kết quả điện thoại hết pin, trực tiếp sập nguồn, dọa  suýt chút nữa vội vàng túm lấy bọn họ mượn sạc,   túm trúng một cô gái.”
“Cho nên  tới đây ăn để cảm ơn ?”
“Không ,     xong ,  dùng di động của cô  điền dãy  của Quý tổng ,  đoán xe hiện  cái gì? Vốn chỉ là một dãy , kết quả hiện  ghi chú!”
“Tên của Quý tổng?”  đàn ông gầy hô lên, chủ nhà hàng   quan hệ với Quý tổng nhà họ ?
“Nếu chỉ là quan hệ đơn giản là tên của Quý tổng thì  còn  đến mức mà dọa cho hết hồn.”
Dù  là đối tác  là  quen nào đó cũng  kỳ lạ.
“Trọng điểm chính là ghi chú !”
“Ừm?”
“Phía  đó ghi là Bảo bối yêu dấu!”
Người gầy  thiếu chút nữa ngã sấp mặt xuống đất.
“Lúc đó  lập tức cúp! Cho là  gọi sai, kết quả, bên  gọi ,  mới nghĩ là  thể để bạn trai   hiểu lầm, kết quả đang tính giải thích một chút,  đó câu đầu tiên đầu bên  chính là, cô  chuyện gì  ? Hoàn  là giọng của Quý tổng!”
Người gầy  mồm  há lớn.