Ánh mắt dính    dường như càng khủng bố hơn? Đàn em run lập cập,  cọ cọ về phía Trừng Trừng.
“Bà chủ Trình.” Hai vị quản lý tâm trạng bỗng trở nên phức tạp, bọn họ hình như chỉ là thuận tiện mà thôi?
Trừng Trừng lấy bút ghi âm cùng video camera theo dõi : “Ngại quá, là do quản lý của nhà hàng   khiến cho   lọt qua khe hở mới khiến cho hai    viện thế .”
Hai  sửng sốt, tuy  khả năng là   khác hãm hại nhưng nhanh như thế  tìm  hung thủ thì bọn họ mới  thấy  đầu.
Nháy mắt ánh mắt  về phía Trừng Trừng ngay lập tức khác .
Dù , đây chính là  phụ nữ  thể đá bay Quý tổng!
Trừng Trừng: “???”
“Cô Trình định  thế nào?”
Âm thanh quen thuộc từ trong góc truyền tới, Trừng Trừng theo bản năng  đầu ,  đàn ông   màu đen   ghế, đôi con ngươi lạnh lùng.
Quý… Quý Mân?
Ban đầu Trừng Trừng sửng sốt, ngay  đó run cầm cập,   hai  bệnh , hai    hổ: “Cái đó, chúng  là nhân viên của Thịnh Trạch.”
Trái tim nhỏ của Trừng Trừng khẽ run rẩy,  nữa  về Quý Mân, …    lạnh lùng như thế, hung dữ như thế ?
“…  giúp  đưa hung thủ  ngoài ánh sáng.” Trừng Trừng dịch   bên ngoài.
Đàn em phía   dọa lập tức gật đầu xong hai  lập tức mở cửa chạy lấy , cửa phòng bệnh nháy mắt đóng .
Trong phòng im lặng.
Hai vị quản lý cúi đầu,  như  thấy  cái gì,    điều gì, tuy Quý tổng bọn họ mở miệng một câu  khiến    dọa mà bỏ chạy.
Lúc Trừng Trừng mang đàn em  ngoài  trời mưa tầm tã, trong lòng lạnh thật lạnh.
Cô đột nhiên cảm nhận  nỗi chua xót của Đường Hòa, dù  ở trong mộng đây cũng chính là nguyên nhân khiến Đường Hòa trọng sinh.
Cho nên, Từ Mân ở tỉnh C thực sự là nghỉ phép.
“Đàn chị, em  lái xe tới  .” Một bên, đàn em bung dù liền chạy  trong mưa.
Trừng Trừng  bóng dáng ,  đàn chính chính là  như thế đó, đáng yêu  còn ngoan ngoãn.
Đột nhiên  một tầm mắt dính tới, Trừng Trừng còn   đầu    tới bên cạnh cô.
Quý Mân dừng ở bên cạnh cô, bàn tay thon dài cầm chiếc ô thật lớn,   qua liền cực kỳ nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-68.html.]
Quý Mân mở ô ,  lẽ  đoán   ô  chút nặng nên nháy mắt khi mở   đột nhiên  nghiêng, Trừng Trừng vội vàng đỡ lấy.
Quý Mân cúi đầu  cô một cái, Trừng Trừng nắm lấy chiếc cô: “Để , để   .”
Quý Mân buông tay, Trừng Trừng nhận lấy ô, đưa ông chủ bệnh hoạn  tới xe,    mấy bước…
“Để  cầm ô.” Trên đình đầu phát  âm thanh  chút trầm thấp.
“Không ,   để  để .” Trừng Trừng cầm chắc chiếc cô. “Sao  thể để Quý tổng tự  cầm ô ?”
“Vậy em  thể che cao lên một chút  ?” âm thanh  chút lạnh nhạt.
Trừng Trừng  đầu, chỉ cảm thấy Quý Mân đáng lẽ cao lớn bây giờ  đang  chiếc ô đè đầu xuống.
Trừng Trừng vội vàng giơ cao lên: “Được.. Thực xin .”
“Hai  cùng   .
Mưa  lớn, hơn nữa còn  gió, chỉ ngắn ngủi  cách  vài bước mà Trừng Trừng đám cảm nhận  mưa hắt lên .
Cô  đem ô nghiêng về phía Quý Mân một chút, bước chân Quý Mân khựng , mím môi , giây tiếp theo, một bảo vệ mở ô  tới gần đó một chút che lên phía  Trừng Trừng.
Trừng Trừng nháy mắt thoải mái,  ô lớn chính là  như thế đó.
Cửa xe mở , Trừng Trừng đưa Quý Mân lên xe, đang định đưa ô cho vệ sĩ còn  tự  về thì bên trong xe truyền tới âm thanh lạnh băng.
“Lên xe.”
Bắp chân Trừng Trừng run lên, lập tức bò lên  xe.
“Cô Trình   em nên cho  một lời giải thích  ?” bên trong xe, Quý Mân đột nhiên .
“Hắt xì.” Trừng Trừng hắt xì một cái,  run cầm cập, quần áo phía   chút ẩm ướt,  đều  về phía .
Quý Mân mím môi ,   cô nữa.
Một lát , độ ấm bên trong xe dần cao lên.
“Nhà hàng của Trừng Trừng xảy  chuyện !”
Đường Hòa  mới tan học, cô   nghỉ học thời gian quá dài nên  một  chỗ  theo kịp, lúc   thấy bạn  cầm điện thoại xông tới: “Cái nhà hàng   mà  cho  ăn   bệnh viện.”
Người xung quanh cũng  tới: “Thật  giả thế? Trường chúng   ít  thích tới đó ăn.”
“  thể lừa các  , bây giờ đóng cửa  đó.” Bạn  , “Có  còn chụp cả ảnh nữa.”
Đường Hòa nhận lấy điện thoại, đúng là trong đó  chút lộn xộn, cô  vẫn đang lải nhải, cái nhà hàng  của Trừng Trừng đáng lẽ  ăn cũng khá , cô  còn tưởng cô  thể kiên trì  lâu một chút, kết quả nửa tháng  xảy  chuyện như thế,  lẽ mở   mà cô còn  tự    cục cảnh sát.