Lúc Quý Mân  còn chậm rãi cởi quần áo, Trừng Trừng nhận  trái tim  đang nhảy loạn cả lên, một bên vuốt giường  , một bên  dáng  cực kỳ  , gương mặt cực kỳ  trai của  đàn ông, nuốt một ngụm nước miếng, bật thốt lên: “Từ từ,  đợi  kiếm tiền thuê nhà  .”
Trừng Trừng  dọa tỉnh, cô mơ thấy khách sạn  một đêm một phòng thế mà mất 100 vạn!
Muốn tiền đến mức điên ?
Cô  tố cáo khách sạn  lòng  hiểm độc.
Sau đó cô  bốn phía,   chỗ , bình tĩnh trở .
Không thấy Quý Mân,  là 8h sáng,  lẽ    .
Cũng   giường,  mặt chỉ  một chiếc bàn  việc.
Cho nên cô   ngủ  bàn một bên.
Bên , hội nghị sắp bắt đầu.
“Quý tổng? Hình như tinh thần của    lắm?”
Quý Mân uống hai ngụm cà phê, ấn lên ấn đường: “Không , tối hôm qua ngủ  ngon thôi.”
Lúc Trừng Trừng  khỏi khách sạn thì trực tiếp  tới cục cảnh sát,  khi trở về  nhà hàng của , nguyên liệu nấu ăn  liên quan đều  vứt , chỗ nên tiêu độc thì tiêu độc,  bộ nhà hàng  đóng cửa mấy ngày để chỉnh đốn .
Thế còn  là gì, phiền toái chân chính là danh tiếng, dù  cũng là một cửa hàng  mở,  với khách hàng là   khác hãm hại nhưng đa     tin tưởng thì trong lòng cũng sẽ sinh  chút bài xích, trong thời gian ngắn cũng sẽ   .
Trừng Trừng  ở  cửa,  cửa chính, lâm  trầm tư,  sáng tỏ đồng thời còn  khiến    quên  chuyện .
Đường Hòa bên  đột nhiên nhận  điện thoại của Chu Hòa,  khi      xong, Hoàng Mao  bắt , liền hoảng sợ.
Chu Hòa  ở ven đường, một tay chống trán, liên tiếp phiền phức ập tới khiến   sứt đầu mẻ trán.
“Nó  ưa Trừng Trừng nên nhất thời xúc động tìm phiền phức cho cô . Đáng lẽ nó  tự  động thủ nhưng nguyên liệu nấu ăn của Trừng Trừng bên  từ khâu mua bán vận chuyển đến đưa  nhà bếp, tất cả đều  thực hiện cực kỳ nghiêm ngặt, nên nó  mua chuộc một dì nấu ăn  trướng cô .   nghĩ tới dì   bán  nó.”
Đường Hòa  song kinh sợ, vội vàng hỏi: “Thế A Hoàng bây giờ…”
Chu Hòa mệt mỏi: “Hai    khi  rửa ruột   , hậu quả  tính là quá nghiêm trọng nhưng  lẽ   mấy năm tù. Đường Hòa,  …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-72.html.]
Đường Hòa: “ hiểu,  giúp  tìm luật sư  nhất, cố gắng giảm án  vài năm, hơn nữa  xảy  mạng  nên chắc  tới vài năm là  thể .”
Âm thanh Chu Hòa kìm nén: “Cảm ơn.”
Đường Hòa  khi cúp máy liền chuẩn  luật sư tin tưởng của Đường gia hỗ trợ.
“Con   gì!” một âm thanh nghiêm khắc vang lên, Đường Hòa hoảng sợ,  đầu thấy cha  đang   lưng , đôi mắt nặng nề.
“Bố, con  một  bạn  xảy  chuyện, con  tìm Hà…”
“Đường Hòa! Bố còn tường con  hiểu chuyện!” cha Đường tức giận, từ  khi Đường Hòa rơi xuống nước thì tính cách ngoan ngoãn hơn   ít, còn cố gắng phát triển sự nghiệp, tuy   thành quả gì nhưng   gì cũng    con đường đúng đắn.
 ông   nghĩ tới cô   tiếp xúc gần như thế với mấy tên lưu manh!
“Bố, Chu Hòa  dã tâm,  năng lực, tuy rằng   bây giờ đang lâm  đường cùng, chúng  chỉ cần giúp đỡ một phen thì tương lai nhất định    thể phất lên.” Đường Hòa cố gắng giải thích.
Cha Đường  dáng vẻ  của cô ,   khi chú ý tới   cái  tên Lâm Yến cô  cũng là biểu cảm thế ,   khi   trang trại hoa cũng chính là biểu cảm như thế.
“Muốn để bố tin con? Thế đêm nay  một bữa tiệc rượu, con trai của chú Ngô mới từ nước ngoài về. Con với    chuyện qua  một chút thì bố sẽ tin con xem trọng năng lực của Đường Hòa chứ   là  .”
Cha Đường   ý .
“Bố, đây là xem mắt ?” Đường Hòa theo bản năng mà  mâu thuẫn.
“Con  thì bố sẽ cho con mượn luật sư.” Cha Đường ném xuống câu  liền rời .
Đầu bên , Trừng Trừng ngửa đầu gọi điện thoại cho Tiền Vưu Vưu: “Vưu Vưu, gần đây  cái tiệc rượu nào náo nhiệt ?”
Tiền Vưu Vưu đang  cha  giam trong nhà, nhận  điện thoại, sửng sốt: “Không  từ  tới nay   thích tham gia cái loại chuyện  ?”
Trừng Trừng: “Cuộc sống bức bách,  ép  ăn.”
Tiền Vưu Vưu: “….”
“Trừng ,  đột nhiên cố gắng khiến tớ áp lực càng lớn hơn. Hu Hu Hu. Cậu  quên những ngày tháng tiêu sái thoải mái của chúng    ?”
Trừng Trừng mê man: “Cậu  cố gắng thì vẫn  tiểu thịt tươi chờ  lựa chọn, tớ  cố gắng thì tiểu thịt tươi chỉ cho tớ ngủ  bàn.”