Quý Mân ngước mắt  về phía cô, Trừng Trừng ngoan ngoãn thu hồi tầm mắt, xoay  đem các đồ ăn ở trong tủ lạnh .
“Tiểu Thái,  nhiều  ít.”
Tay Tiểu Thái  dừng : “Vâng, đều  bà chủ.”
Trừng Trừng xoay  rót thêm nước cho Quý Mân: “Khát ? Uống nước.”
Tiểu Thái bỗng nhiên  : “Tuy tháng  em mới đủ hai mươi tuổi nhưng cũng  thể để bà chủ  việc.”
Trừng Trừng cầm bình nước, cảm giác bản  đang ở trong một cái lò nướng, cho nên Quý Mân vì    cho    ?
Cô  đầu trực tiếp từ chối   ?
Lúc , chuông cửa vang lên, Trừng Trừng lập tức  tới mở cửa, dì Viên cuối cùng cũng tới.
“Ai nha,  Tiểu Thái cũng tới?” dì Viên xách theo đồ  ,   đàn ông  trai  cạnh bàn, ngạc nhiên, “Ồ, hóa  thực sự   Trình  .” Dì Viên đánh giá Quý Mân, “ còn tưởng cái  ăn một nồi lẩu cơm chiên trứng là cha của Trừng Trừng cơ.”
“Nồi lẩu?” Quý Mân nhíu mày, Trừng Trừng vẻ mặt bình tĩnh  , cô nhớ  lầm thì cái nồi lẩu  nặng đến mức khiến cô ôm cũng  nhúc nhích.
“Dì Viên, cháu tới theo dì học  mỳ.” Tiểu Thái chuyển  đề tài.
Dì Viên gật đầu: “Thế  , Trừng Trừng và bạn trai cứ  đó  , lập tức xong ngay.”
Trừng Trừng  định , cô    nhà bếp, bây giờ cô  dám cùng Quý Mân ở một chỗ.
Đầu ngón tay Quý Mân gõ lên mặt bàn, Trừng Trừng kéo ghế dựa  xuống, giới thiệu: “Đó là dì Viên, phụ trách nấu nướng, Người  là Tiểu Thái,  phục vụ.”
“Phục vụ nhà em tuổi nhỏ như thế?” tầm mắt Quý Mân  về phía Tiểu Thái đang hỗ trợ bên trong, Tiểu Thái bỗng nhiên run lên.
Trừng Trừng vội vàng giải thích: “ tuyển đều là  trẻ tuổi ưa , khách lúc bắt đầu của nhà hàng đều là hướng tới nhan sắc mà đến.”
“ đa  đều là hướng tới giá trị nhan sắc của bà chủ mà tới, chúng  chỉ cần  một nửa sự xinh  của bà chủ thì  cảm thấy mãn nguyện .” Tiểu Thái  đầu  một cái, đối diện với tầm mắt Quý Mân,    cam lòng  đầu .
Dì Viên chen mồm : “Ai nha, nhóc con, dì  với cháu nhé, cô gái xinh  như thế  dễ tìm .”
“Trừng Trừng của chúng  giá trị thị trường   đó.”
“Như là vài  trai trong nhà hàng  thấy Trừng Trừng thì mặt đều đỏ lên.”
Trừng Trừng: “…”
Có đôi khi, nhóm cô dì chính là  một điểm   ,  đặc biệt nhiều, nhưng cố tình là đôi khi các bà   thể cùng khách đồng hương  chuyện cực kỳ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-78.html.]
Khách hàng trong nhà hàng  giá trị cực kỳ hứa hẹn, cũng   vì một câu  quê hương đó.
Cô    nghĩ tới chuyện phân  khu  chuyện.
Một lát , dì Viên  xong mang , Tiểu Thái đang  bưng bát của     liền  dì Viên túm chặt lấy.
“Tiểu Thái, chút ánh mắt  là vẫn   nhé, đóng gói mang về .”
Tiểu Thái  hai    bàn ăn, đang  cố chấp mà bưng bát  tới, Quý Mân ăn hai miếng,  lên: “Ăn  ngon, cảm ơn.   tắm rửa .”
Di Viên khiếp sợ  qua, “   ai nha, hóa  hai   đến mức độ   ?”
Trừng Trừng cắn mì sợi, cô cũng   bọn họ rốt cuộc  tới nỗng nỗi  từ bao giờ?
Rõ ràng cô còn đang kiếm tiền mà.
“Thế… Chúng   quấy rầy nữa.” dì Viên vội vàng thu dọn đồ đạc liền .
Gương mặt Tiểu Thái trắng bệch , cứng đờ  đầu  về phía Quý Mân,  đó cũng   ngoài.
Trừng Trừng  dậy tiễn bọn họ,  đó  đứa trẻ  ở cửa: “Trẻ con vẫn nên học tập thật  mới .”
Tiểu Thái còn  mở miệng, Trừng Trừng  : “ tuyển sinh viên còn  học là vì  giảm bớt áp lực sinh hoạt của các .”
Sau đó đóng cửa .
Trừng Trừng cầm lấy điện thoại,  gọi cho đàn em  của : “Dương Lâm.”
Đầu bên , Dương Lâm  đánh thức, cầm điện thoại mơ màng: “Đàn chị?”
“Lần  em   với chị là bạn của em tới  bán thời gian nên chị mới đồng ý.”
Tuy rằng cũng là vì giá trị nhan sắc online.
Dương Lâm   chút  hiểu chuyện gì: “Chị   nào? Phương Phương? Vương Sam  là Thái Doãn?”
“Vương Sam định theo đuổi chị ? Không đúng nha, tuy rằng   thi thoảng  chút hái hoa ngắt cỏ nhưng   cũng  yêu tiền!” Dương Lâm vội vàng chứng minh sự trong sạch cho bạn của , đầu bên  vẫn im lặng, Dương Lâm nghĩ một chút, sợ ngây : “Tiểu Thái?”
Trừng Trừng thở dài, ánh mắt sâu thẳm  về phía  bên trong nhà tắm.
“ … thật xin … để em  với  .” Dương Lâm cúp máy, bắt đầu tim .
Trừng Trừng  xuống tiếp tục ăn mì, đêm vốn  nên ăn nhưng trong bữa tiệc hầu như cô cũng  ăn gì, bọn họ  đói bụng nhưng cô đói, trong nhóm, dì Viên bắt đầu buôn chuyện, Trừng Trừng  thấy nhưng cũng   nhiều trách móc, cô đối với bọn họ hầu như đều là nuôi thả.