Nói xong, Trừng Trừng xoay  nhanh nhẹn rời , bóng dáng quyết đoán giống như đang , mấy  tự luyến cũng  giới hạn thôi chứ.
“Mấy   thấy bà chủ của mấy  là một  yêu đường mù quáng  ?” đứa con dâu của dì Tôn ngơ ngác , bọn họ nháo loạn lớn chuyện như thế, so  còn kém hơn chuyện bạn trai ăn cháo?
Dương Lâm chỉ lên quầy thu ngân: “Chúng  ngày đầu tiên tới đây   .”
Một chiếc kim loại nho nhỏ, rõ ràng là cúc áo của nam, đặt  nền vải nhung đen, bà chủ của bọn họ mỗi ngày đều   chằm chằm.
Có điều  chứ thứ  thật sự  hút tài lộc.
“À, đúng , thuận tiện quên  với các .” Trừng Trừng     , chỉ chỉ  camera, “24h đều mở, tuy  buôn bán nhưng  cũng   đóng, cho nên nếu các   ở chỗ  của   đến ngất đập vỡ đầu   tính dùng dư luận để ép  thì  lấy cả ghi âm và camera theo dõi cùng phát lên mạng, xong  đó thuận tiện kiện các  ăn vạ.”
Nói xong, cô thật sự  , Tiểu Lưu canh ở  cửa,  thế sửng sốt, cuối cùng đuổi  bộ vệ sĩ tới đây  về.
Căn bản   chuyện của bọn họ.
“Trình tiểu thư, về bệnh viện ?”
Trừng Trừng: “Ừm.”
Trong nhà hàng, vợ chồng nhà họ Tôn  tại chỗ, nghĩ đến 100 vạn , lòng đau như cắt,  phụ nữ lập tức  ầm lên,  đàn ông thì tỏ vẻ mặt mỏi  chịu .
Đường Hòa sờ bút ghi âm trong túi, tâm trạng phức tạp, cô  cho là   thể hỏi đòi bồi thường 100 vạn sẽ   những hành động gì khác đến lúc đó phát đoạn ghi âm  lên  mạng,  trách cứ cô sẽ tự khác nhiều lên. Như thế  cần  khiến Hoàng Mao bồi thường, Trừng Trừng  lẽ còn  áp lực dư luận mà đưa Hoàng Mao  ngoài.
  nghĩ tới Tôn gia  thể kích thích sự đồng tình của    căn bản     tiền mà chỉ là   mất  một trăm vạn .
Hơn nữa, Trừng Trừng từ đầu tới cuối cũng  từng đặt chuyện của bọn họ  trong lòng, một lòng chỉ nghĩ tới  bạn trai  của .
Đường Hòa buông bút ghi âm , mím chặt môi   bên ngoài, vì  Trừng Trừng mỗi  dường như đều may mắn như thế?
Bất luận kiếp   kiếp .
Dương Lâm   tới: “Bốn vị  thể   ? Bà chủ của chúng  mấy  cũng  gặp, thái độ của chị  mấy  cũng  thấy. Nếu các  còn   thì chúng  sẽ báo cảnh sát.”
Khuôn mặt Chu Hòa bình tĩnh  đầu   ngoài đầu tiên, Đường Hòa cũng chỉ  thể đuổi theo, họ Tôn  cũng kéo vợ  rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-muon-treu-dua-anh-trai-nha-ben/chuong-87.html.]
“Bà  xem bọn họ tới đây  cái gì thế?” một dì  đám  tới một chuyến tay .
“Có lẽ  dùng sự vô tư thiện lương của  để tôn lên sự lạnh nhạt vô tình của Trừng Trừng.”
“Bà chủ của chúng  đáng yêu như thế,   vô tình?”
“  bạn gái của   ?” bên ngoài, Đường Hòa  ở bên đường đột nhiên , Chu Hòa  thế sửng sốt.
“Không cần ?” trong lòng Đường Hòa  khẩn trương.
Miệng Chu Hòa giật giật,    Đường Hòa,   một câu tối nghĩa: “Đường tiểu thư, bây giờ  là một  đang cõng món nợ 100 vạn.”
Đường Hòa tiến về phía : “Trên tay em còn chút tài sản tiết kiệm,  thể hỗ trợ bồi thường .”
Đáng lẽ cô  còn  phát triển sự nghiệp của bản , cô  còn  một cuộc sống   khác với kiếp , cho nên vẫn luôn tiết kiệm  tiền , ngay từ đầu cho rằng bằng khoản tiết tiết  đồng thời dựa  ký ức kiếp , cô   thể nhanh chóng lớn mạnh lên.
Đến lúc đó  nhiều tiền hơn nữa thì cô  thể trả  món nợ kiếp  cho Chu Hòa.
 sự thật chứng minh, dù cho cô     những chuyện  xảy  trong kiếp  thì những chuyện gây tổn thương như cũ vẫn sẽ chạm mặt thoáng qua với cô .
Có lẽ  một  chuyện  thể  đổi, dù cho sống  một đời cũng vẫn sẽ theo quỹ đạo  định sẵn.
Trừng Trừng vẫn may mắn như cũ, cô  cũng  ngừng chịu nhục như cũ.
Điều duy nhất khác với kiếp  chỉ là Chu Hòa đối với cô   nhiều sự trân trọng hơn.
“Chu Hòa, từ nay về  em sẽ cùng  phấn đấu, em cược  sẽ thành công.”
Chu Hòa ngơ ngẩn    giữ  chút mà tin tưởng , tầm mắt  về nhà hàng cách đó  xa, hai tay dần nắm chặt lấy.
Một chiếc xe lướt qua bên cạnh bọn họ,   xe bỗng nhiên hô lên: “Dừng xe.”
“Mẹ,  thế?” Ngô Phàm mắt   liệu  tay, “Chúng   tới công ty ?”
Anh   mới  xong liền  thấy    hạ cửa sổ xuống, tầm mắt dùng  ở đằng ,   cũng  qua, bất thình lình   thấy  tối hôm qua còn vui vẻ  một chỗ, trò chuyện cực kỳ vui vẻ với , bây giờ đang  trong lồng n.g.ự.c kẻ khác.