Có lẽ lúc  ông  mới chợt nhớ   lâu  đây, chính tay ông  trao cho Tống Nhiễm 20% cổ phần.
Còn trong tay Tống Vận… vẫn đang nắm 30% cổ phần khác.
Tất cả… đều là nước cờ   sắp đặt từ đầu.
Giống hệt Triệu Lẫm, cha  cũng kiêu ngạo và tự tin mù quáng tin rằng   thể dễ dàng điều khiển một “bạch liên hoa” như Tống Nhiễm trong lòng bàn tay.
Thế nên  thuận nước đẩy thuyền, để Tống Nhiễm  vờ ngây thơ,  ăn cả hai phía.
20% cổ phần  là con    cân nhắc kỹ. Năm đó, cha  nhờ cái danh “con trai” mà giành  quyền thừa kế, còn dì  dù tài năng vượt trội vẫn chỉ cầm 30%   đẩy  nước ngoài khai thác thị trường.
 hiểu rõ tâm lý của ông  sẽ  bao giờ chấp nhận việc  nắm ít cổ phần hơn  em gái.
Ông  giữ 50% trong tay. Để Tống Nhiễm lấy  20%,  là giới hạn cuối cùng.
Chỉ là… ông   bao giờ nghĩ tới việc  và Tống Nhiễm sẽ hợp tác.
Trong mắt cha  và những  như Triệu Lẫm, một “giả thiên kim” và một “chính chủ” đáng lẽ  tranh đấu sống còn, đáng lẽ  ghen tị,  đấu đá,  phân cao thấp.
Họ  ngừng nhấn mạnh sự khác biệt  phận giữa chúng  để kích động, để phân chia.
 thực , nhiều khi phụ nữ   tranh , mà là do bọn họ luôn cố dựng nên những chiếc “nhãn mác” để phân loại phụ nữ.
Phụ nữ thế nào mới là ?
Phụ nữ  thì   ?
Phụ nữ như thế nào mới “xứng đáng”?
 rõ ràng, phụ nữ vốn dĩ  luôn đa dạng.
 là một  phụ nữ ưu tú, Tống Nhiễm cũng , Tống Vận thì  càng như thế.
Vậy nên, cuối cùng… chiến thắng thuộc về chúng .
Tống Vận chỉ ở  vài ngày,   chuẩn   về nước ngoài.
Ngày bà lên đường, , Triệu Phó và Tống Nhiễm cùng  lái xe tiễn bà  sân bay.
Trên đường , Triệu Phó và Tống Nhiễm vẫn như  khi,   chuyện  đấu khẩu  ngừng.  suy nghĩ một lúc,   sang hỏi:
“Dì ,  là dì ở  ?”
“Năm xưa dì  rời  vì bất đắc dĩ.”
“Bây giờ  con và Tống Nhiễm , dì    thể ở , nhân tiện giúp tụi con một tay luôn mà.”
Tống Vận bật , lắc đầu:
“Dì  định ở   công cho mấy đứa .”
Bà đùa:  “Hơn nữa, bao nhiêu năm qua dì  quen với cuộc sống bên đó, chi nhánh công ty cũng  thể thiếu  ngay .”
Đến khi  khu vực chờ bay, Triệu Phó  đỗ xe, Tống Nhiễm chạy  mua nước.  đẩy vali đến  mặt Tống Vận, định mở miệng thuyết phục thêm  nữa.
 bà  đột nhiên cất giọng .
“Con  vì    dì quyết định trở về ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-nu-phu-oi-cuu-em/chuong-11.html.]
Bà khẽ  hỏi .
 lắc đầu.
Thật  bà  từng   với  về chuyến trở về .
“Vì… dì  tự tay trao vương miện cho con.”
Khoảnh khắc , ánh mắt bà   dịu dàng và kiêu hãnh.
Giống hệt ánh mắt của những   khi  đứa con của .
“Năm đó, cô bé từng ôm chặt lấy chân dì,  lóc van xin dì đừng rời …”
“Cuối cùng cũng  trưởng thành, trở thành một  phụ nữ xuất sắc,  thể tự  chống đỡ cả bầu trời.”
Bà giơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu .
“Tống Ngữ, dì tự hào về con.”
Lời  dứt,   còn  thể kìm nén  nữa đôi mắt chợt đỏ hoe.
Hồi nhỏ,   vô  , những đêm  thể ngủ yên, ôm chặt chiếc gối của , chạy đến gõ cửa phòng dì.
Và mỗi  như thế, bà luôn mỉm  mở cửa, dịu dàng hỏi :
“Có  ngủ cùng dì ?”
Dù khi , bà và cha  là đối thủ cạnh tranh quyền thừa kế, nhưng bà  từng từ chối , cũng  từng khép  cánh cửa   mặt .
Trong cuộc đời , sự dịu dàng nhất, ấm áp nhất , luôn luôn…Đến từ  phụ nữ .
Tiễn Tống Vận xong,   trở  tìm Triệu Phó và Tống Nhiễm.
Từ xa,  thấy hai  họ đang  bên cạnh xe… tiếp tục cãi .
Theo lời Tống Nhiễm, thì đây là cuộc chiến giữa “fan độc quyền” và “fan chân ái”, còn  là “chính chủ”  tranh giành.
 hít một  sâu, cúi đầu  màn hình điện thoại, xác nhận rằng mắt   còn dấu vết gì của việc  .
Sau đó,  bước tới.
Vừa định cất tiếng gọi họ,  chợt  thấy câu  của Tống Nhiễm:
“ mà, nếu tiếp tục ở bên cạnh Tống Ngữ, thì   thể sẽ c.h.ế.t đấy.”
“Cậu  sợ ?”
 khựng .
Ngay khoảnh khắc đó,  hiểu  cô  đang nhắc đến cốt truyện nguyên tác.
   tất cả để  đổi  phận, để tránh khỏi kết cục  nhà họ Tống tống  bệnh viện tâm thần.
 Triệu Phó thì ?
Còn   c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe , chỉ vì cố cứu  ở kiếp … thì ?
Trái tim  như  một bàn tay vô hình siết chặt, lạnh đến mức   run lên.