“Em sẽ cố gắng. Sẽ nỗ lực để một  nữa… để  thể bước đến cạnh .”
“ đang chờ một  xuất hiện.”
Theo dòng thời gian của kiếp , đêm nay   sẽ đến đây để bàn chuyện  ăn. Cuối cùng   khác gài bẫy, lỡ uống  ly rượu  pha thuốc, … đúng lúc tình cờ gặp Tống Nhiễm đang thất vọng vì  vị hôn phu lạnh nhạt mà  ngoài uống rượu một .
Sau đó?
Một đêm tình cờ.
Và  là màn "bẻ mặt cả thế giới" với câu chuyện ngọt như đường: sinh ba một phát,  con  cưng như bà hoàng.
Dựa theo ký ức kiếp ,  chờ sẵn ở lối cầu thang. Không bao lâu , quả nhiên,   thấy bóng dáng quen thuộc  xuất hiện.
 còn  kịp hành động,  phía    lên tiếng :
“Chú út?” Là Triệu Phó.
 suýt nữa giật ,  định nhắc : Người  về  chính là đối thủ lớn nhất từng cướp mất vị trí thừa kế của  đấy, đừng  mà khinh thường...
Thì    , ánh mắt đầy kinh ngạc:
“Vậy nên hôm nay em tới đây... là để chờ chú út?”
Giọng  run run, ánh mắt tức thì đỏ hoe vì ghen, đến mức như  bốc khói.
“Anh   gì hơn  chứ?”
 lập tức đơ mặt,  cảm xúc.
 Triệu Phó vẫn tiếp tục ghen tuông hết sức nghiêm túc:
“Được   ,  công nhận… chú út đúng là  khí chất, mặn mà theo kiểu đàn ông từng trải.”
“ mà ông   hơn ba mươi  đó! Không lẽ giờ em thích kiểu… lớn tuổi?”
“Thật sự , so với ,   hơn em cái gì chứ? Chú út thì… thì già ! Em    xem    hơn ?”
   gì, chỉ giơ tay , thẳng tay túm lấy cái miệng đang lải nhải  ngừng .
“Im. Không thì giết.”
Triệu Phó lập tức ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt uất ức như một cún con  chủ mắng oan.
Chỉ mới chần chừ một lát, Triệu Lẫm  bước đến gần. Đến lúc , ngay cả Triệu Phó cũng bắt đầu nhận   điều gì đó  .
“Sao mặt chú đỏ ? Đi đường cũng loạng choạng nữa… chú uống say  ?”
“Không  say mà là  bỏ thuốc .”   giấu giếm,  thẳng.
“Có  giăng bẫy.”
“Cái gì?!”
Triệu Phó ngơ ngác như cún con, choáng váng:
“Vậy…   nên giúp chú ?”
“Tất nhiên.”  nhếch môi :
“Giúp , giao cả cho  đó.”
Ban đầu  còn đang lo  một  con gái thì ngăn nổi kiểu đàn ông như Triệu Lẫm kiểu gì. Giờ  thêm một “trợ thủ  cận” là Triệu Phó,  thứ trở nên dễ thở hơn hẳn.
Triệu Phó  nhận nhiệm vụ, lập tức hành động.
Ở kiếp   khi  bỏ thuốc, Triệu Lẫm vẫn còn giữ  một chút lý trí. Khó khăn lắm   mới chạy khỏi phòng bao, và  đúng lúc đụng  Tống Nhiễm đang say rượu, thế là... lửa bén rơm, chuyện gì đến cũng đến.
 đời    và Triệu Phó “chặn giữa đường”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-nu-phu-oi-cuu-em/chuong-4.html.]
Triệu Lẫm  kéo , tìm một căn phòng khác   tống  đó.
Thấy   bắt đầu mất kiểm soát, mắt đỏ ngầu vì   “giải tỏa”, Triệu Phó chẳng  nhiều, trực tiếp vác   nhà tắm, mở nước lạnh đầy bồn ... thả   .
“Chú , cái  là vì   cho chú thôi.”
Anh  bằng vẻ mặt nghiêm túc như bác sĩ tâm lý.
“Chắc chú sẽ hiểu cho cháu ha?”
Đáp  là tiếng rên run cầm cập của Triệu Lẫm:
“Triệu Phó, mày dám... gù gù gù...”
Câu  dứt thì đầu   ấn ngập  bồn nước.
“Chú , bình tĩnh chút .”
Triệu Lẫm sặc mấy ngụm nước, ngẩng đầu lên, tức đến mức mặt mày vặn vẹo:
“Thằng nhãi con mày… gù gù gù…”
“Xem  vẫn  tỉnh.”
Triệu Phó tiếc nuối lắc đầu,   sang :
“Cứ giao cho  nhé, em yên tâm .”
“ Trễ , em tan ca ? Về nghỉ sớm .”
: “…”
Ờ thì… mặc dù Triệu Lẫm đúng là khá thê thảm thật.
 nghĩ  những gì  xảy  ở kiếp ,  chẳng thể thấy thương nổi.
Thế là  đầu, bỏ  luôn.
Đẩy cửa , cơn gió lạnh mùa đông ập thẳng  mặt, khiến đầu óc  lập tức tỉnh táo hẳn.
Nghĩ một lúc,  bấm gọi một cuộc điện thoại.
“Là .”
Ngừng vài giây,   tiếp:
“Thông báo xuống , tuần  tổ chức đại hội cổ đông.”
Đầu dây bên  rõ ràng  sững :
“Sao ạ? Sao  đột ngột như …”
“Không  gì . Chỉ là…  thất vọng chút thôi.”
 mím môi,  tiếp:
“Tìm  tố cáo bố của Lâm Hiểu tội tham ô công quỹ.   nhân đại hội cổ đông  , bãi miễn chức vụ của ông .”
Kiếp , lý do khiến gia đình Lâm Hiểu phá sản, chính là vì cha cô   lén rút tiền công ty.
“Trước giờ cô vẫn luôn ở phía ,  … cô sẽ đích  tham dự ?”
“Phải.”
 đáp khẽ.
“ sẽ tham dự đại hội cổ đông  .”
Thì , dù    một , dù gia đình  phá sản, thì bản chất cô … cũng chẳng khác gì những  còn .
  khẽ, đầy tự giễu,  cúp máy.