Khi ngẩng đầu lên,   thấy một  phụ nữ đang   cửa nhà .
“Vậy... cô đến tìm ,  chuyện gì?”
Tống Nhiễm mặc váy trắng, đang mỉm  tươi rói  .
Gặp ánh mắt , cô  dịu dàng đưa tay vén tóc   tai, bước lên hai bước  bất ngờ…
Phịch!
Quỳ gối trượt tới, ôm chặt lấy chân , động tác liền mạch, thuần thục đến mức chuyên nghiệp.
“Chị nữ phụ ơi, cứu em với!”
Cô   lóc van xin.
“Em thực sự   gả cho ông chú một đêm ba con đó !”
Thế giới  vốn dĩ là một bộ truyện tổng tài sủng thê, nơi nữ chính luôn là trung tâm vũ trụ.
Đây là sự thật mà Tống Nhiễm  xuyên sách   với .
“Buông tay.”
“Không buông!”
Tống Nhiễm ôm chặt lấy chân ,  lóc như một cái ấm nước sôi  vặn hết cỡ, gào đến mức cái đầu   gió lạnh thổi tỉnh của   bắt đầu ù ù ong ong.
Thế nên khi Triệu Phó xuất hiện, cảnh tượng đầu tiên mà  thấy chính là..
Tống Nhiễm ôm lấy ,  nức nở  kêu:
“Chị nữ phụ ơi! Không  chị, em sống kiểu gì đây?”
Triệu Phó: “…”
Anh run rẩy chỉ  ,   chỉ sang Tống Nhiễm, giọng lạc  như sắp :
“Em… em  chỉ thích đàn ông già hơn… giờ em còn thích cả con gái nữa ?”
Sự thật chứng minh, ấm nước sôi nước sẽ  biến mất nó chỉ chuyển hóa sang một hình dạng khác.
Lúc , Triệu Phó    hóa  thành một thiếu phu  bỏ rơi,  còn to hơn cả Tống Nhiễm.
“Anh còn trẻ trung  trai như , chẳng lẽ  sai ?”
: “…”
“Không cần ! Anh mới là chó săn trung thành nhất của Tống Ngữ! Cô  xếp  !”
Anh lớn tiếng tuyên bố.
Tống Nhiễm: “…”
 còn  kịp mở miệng giải thích, thì Tống Nhiễm  lập tức nheo mắt, nhận  sự việc  hề đơn giản.
“Khoan ,    là ?”
  định lên tiếng nhắc Triệu Phó hãy giữ  chút hình tượng cho Thái tử gia nhà họ Triệu, thì…
“Anh mới là  hiểu Tống Ngữ nhất  đời !”
Anh tự tin tuyên bố.
Đối diện với ánh mắt đầy khiêu khích của , vẻ mặt Tống Nhiễm cũng tràn đầy tự tin  kém.
“Cậu  Tống Ngữ  ăn rau mùi ?  thì  đó.”
“Cái gì?!”
Triệu Phó khiếp sợ. 
Sau đó lập tức bùng lên chiến ý.
“Không ,  còn  cô   ăn hành,  ăn gừng,  ăn nội tạng,  thích uống canh.”
Triệu Phó đắc ý vô cùng. Mười mấy năm thanh mai trúc mã  khiến  tràn đầy kiêu hãnh.
 Tống Nhiễm  chịu thua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-nu-phu-oi-cuu-em/chuong-5.html.]
“Tống Ngữ thích ăn đồ ngọt và cay, nhưng  thích vị chua!”
“Tống Ngữ thích mùa hè và mùa thu, nhưng  thích mùa đông!”
“Tống Ngữ mặc áo size M, váy size S!”
“Tống Ngữ thà mặc quần còn hơn mặc váy!”
Cuộc chiến vẫn đang căng thẳng, nhưng  Tống Nhiễm bắt đầu đuối lý,   cô  sắp hết bài .
 như dự đoán, ánh mắt cô  vô thức lướt qua , dừng  ở phía  ngực,  theo phản xạ bật thốt lên..
“Tống Ngữ mặc áo n.g.ự.c size 70C!”
: “…”
Triệu Phó im lặng.
Mặt  lập tức đỏ bừng như cà chua chín, cứng đơ tại chỗ.
“C-cô…”
Anh run rẩy chỉ  Tống Nhiễm, ấp a ấp úng cả buổi, ánh mắt  vô thức liếc xuống n.g.ự.c , nhận  hành động của  thì cuống cuồng  , tay che mắt như đang  phản chiếu ánh sáng thiêng liêng nào đó.
“…   cố ý…”
Anh còn định giải thích.
“Ha! Không     chứ gì!”
Tống Nhiễm vô cùng đắc ý, sán  gần  khoe khoang.
“Chị nữ phụ! Chị thấy ! Em mới là  hiểu chị nhất  đời !”
 khẽ mỉm .
Mười phút .
Tống Nhiễm đang ôm trán, mặt mũi nhăn nhó, lườm Triệu Phó đầy ai oán, giọng lí nhí như mèo con nghẹn họng:
“Xin … nam phụ ca, em  nên khiêu khích …”
 hài lòng gật đầu:
“Không  bắt nạt Triệu Phó.”
Triệu Phó lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt kiêu ngạo hệt như cún con   chủ nhân xoa đầu.
“Hừ, đồ hồ ly đực.”
Tống Nhiễm uất ức lẩm bẩm, miễn cưỡng nhận thua,  thèm liếc Triệu Phó lấy một cái.
Sau đó, cô   sang  , mắt sáng lấp lánh như fan nhỏ đang đợi idol phát quà:
“Vậy… chị nữ phụ nè, chuyện nguyên tác mà em  lúc nãy…”
 suy nghĩ một chút,  nghiêng đầu hỏi:
“Ý em là… em  thoát khỏi  phận    sẵn trong nguyên tác, đúng ?”
Tống Nhiễm gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
Lúc đó,  bỗng nhiên cảm thấy cái gọi là “nguyên tác” … hình như cũng   là thứ   thể tận dụng.
Thế là   tươi như hoa,  thẳng  mắt cô:
“Muốn  thoát khỏi kịch bản định sẵn,   kiếm mấy chục triệu, trở thành đại mỹ nhân giàu nứt vách ?”
Ánh mắt Tống Nhiễm lập tức bừng sáng, long lanh như sắp rớt :
“Chị nữ phụ! Em nguyện vì chị hy sinh tất cả!”
“Tốt.”  gật đầu, nghiêm túc :
“Ngày mai, em  quyến rũ Triệu Lẫm.”
“Hả?”
Tống Nhiễm đơ , chỉ   với vẻ mặt ngơ ngác: “Em?”