“, là cô.”
 nâng mặt cô lên, bắt đầu tẩy não mode ON:
“Cưng , em là nữ chính đấy! Một Triệu Lẫm bé xíu, em còn  nắm trong lòng bàn tay ?”
“Nếu  là kịch bản, thì tại    lợi dụng nó?”
Nghe xong kế hoạch của , ánh mắt Tống Nhiễm càng lúc càng sáng lên như  sạc đầy pin.
“Ngốc nghếch, ngây thơ? Không vấn đề! Em diễn kiểu đó là nghề chính của em luôn á!”
Thấy , Triệu Phó  một bên lắc đầu,  nỡ  nữa:
“Chậc… diễn gì mà diễn. Nhìn là  “vai chính” từ trong xương .”
Thế giới  vốn là một cuốn tiểu thuyết. Nam chính và nữ chính  sự hấp dẫn tự nhiên, như thể vận mệnh  sắp đặt từ đầu.
Vì , việc Tống Nhiễm “quyến rũ” Triệu Lẫm… đúng là dễ như trở bàn tay.
Triệu Lẫm là con riêng của ông cụ Triệu  sinh  khi ông   tuổi, nên  cưng chiều vô cùng.
Thêm  đó, nhờ  “hào quang chính chủ” bao quanh, địa vị của Triệu Lẫm trong nhà họ Triệu từng  lúc còn vượt qua cả Triệu Phó vị thái tử danh chính ngôn thuận.
 dù gì, danh xưng “con riêng” vẫn là cái danh  thể chính thống.
Chính vì , Triệu Lẫm càng khát khao vượt qua Triệu Phó ở  mặt. Và Tống Nhiễm vị hôn thê do gia tộc sắp đặt cho Triệu Phó rõ ràng là một cái mồi béo bở.
Cha  Tống Nhiễm ly hôn từ sớm, cô là con gái duy nhất của cha. Có  Tống Nhiễm, chẳng khác nào   sự hậu thuẫn của nhà họ Tống điều  vô cùng  lợi cho Triệu Lẫm trong cuộc chiến thừa kế.
Thế là  nhanh,    bắt đầu để mắt đến Tống Nhiễm.
…
Còn , cuối cùng cũng chờ  đến ngày đại hội cổ đông của nhà họ Lâm.
Sau sự kiện hôm , Triệu Phó bám  càng lúc càng sát. Ban đầu  còn định  theo, nhưng   đuổi về.
“Thế thì lát nữa    đón em.”
Anh tiễn  đến  toà nhà công ty Lâm thị,  đó lưu luyến   bước  trong.
Vì lát nữa còn  việc khác, nên  cũng  mặc đồ gì quá chỉnh tề chỉ đơn giản là một bộ đồ thể thao, thoải mái, gọn gàng.
Không ngờ,  bước  thang máy  gặp ngay Lâm Hiểu đang mang  chiều đến cho bố .
“Tống Ngữ?”
Cô    đầy kinh ngạc.
“Sao   ở đây?”
 nghĩ một lát, hờ hững đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-nu-phu-oi-cuu-em/chuong-6.html.]
“Công việc thôi.”
Cô  bước , ánh mắt đánh giá  từ đầu đến chân. Khi thấy ly  sữa  tay  ly mà Triệu Phó  xếp hàng mua cho  lúc nãy thì nét mặt cô  lập tức trở nên ghét bỏ thấy rõ.
 chẳng cần đoán cũng  cô  đang nghĩ gì.
Chắc chắn là tưởng  đang  giao đồ uống,  nhân viên giao hàng.
Thang máy khép ,  gian kín đáo khiến  khí trong vài giây trở nên im ắng lạ thường.
  mở lời. Cũng chẳng  gì để  với  bạn từng  thiết nhất  nữa.
Cuối cùng, vẫn là cô   chịu nổi mà lên tiếng .
“Tống Ngữ,  cũng đừng trách  vì    giúp ở hội quán.”
Câu đầu còn  chút ngập ngừng.  khi liếc sang thấy  ăn mặc giản dị, thần thái bình thản, cô  lập tức mạnh miệng hơn.
“Coi như vì từng là bạn ,  mới khuyên  một câu bây giờ   giống bọn  nữa . Cho dù Triệu Phó  thích ,  cũng  còn xứng với   nữa.”
 gật đầu:
“Ừ. Mình cũng từng  với   như thế.”
Chỉ là...   nhất quyết  chịu rời , thì     đây?
Chắc là phản ứng dửng dưng của   giống với những gì Lâm Hiểu mong đợi, thế nên  hiểu  cô  bỗng… mất kiểm soát.
“Tống Ngữ! Cậu lúc nào cũng tỏ  cao ngạo như ?”
Ánh mắt cô  đầy trách móc, như thể  mới là  đúng.
“Trước đây    chỉ dựa  cái danh thanh mai trúc mã với Triệu Phó ? Có   chống lưng,  mới dám kiêu ngạo như thế, coi thường hết   đến  khác!”
“ giờ Tống Nhiễm  trở về , cô  mới là vị hôn thê thật sự của Triệu Phó. Còn  chỉ là kẻ mạo danh thôi!”
“Triệu Phó sớm muộn gì cũng chấp nhận cô . Đến lúc đó, mất  sự yêu chiều của  ,  xem  còn dám kiêu ngạo  nữa !”
Nghe đến đây,   đầu , nghiêm túc  thẳng  Lâm Hiểu.
“  từng coi thường bất kỳ ai. Còn việc  bạn với … là thật tâm.”
Thật    thế giới  chỉ là một cuốn tiểu thuyết “sủng thê” khổng lồ, và , kẻ mang danh “giả thiên kim”,  sắp đặt sẵn là  nhận lấy  tủi nhục  khi  phận bại lộ. 
Những lời Lâm Hiểu  , cũng chẳng qua là một phần của cốt truyện mà thôi.
  nên trách cô  vì theo một cách nào đó, cô  chính là hình ảnh của  trong quá khứ.
…  vẫn  cam tâm.
Lẽ nào chỉ vì là vai phụ, thì    ý chí,   sống thật với bản ?
 hít sâu một .
“Cậu   lúc nào cũng kiêu ngạo  thì tạm cho là  đang khen  tự tin .”