Cuối cùng, dù bán tín bán nghi, Triệu Lẫm vẫn ký.
Vì…   thực sự  cần  tiền đó.
Dự án mà   “giật”  là một kế hoạch phát triển cấp thành phố. Ở kiếp , dự án   khi thành công  trở thành công trình biểu tượng của thành phố N. Công ty chịu trách nhiệm dự án  chỉ thu  lợi nhuận khổng lồ mà còn nổi danh khắp cả nước.
Vậy… tại    “nhường” dự án  cho Triệu Lẫm?
 nâng tách , khẽ nhấp một ngụm.
Hai tháng , lễ khởi công của dự án  tổ chức hoành tráng. Triệu Lẫm như bước lên đỉnh cao cuộc đời.
Trong suốt  thời gian ,  sự phối hợp diễn xuất  hảo của Triệu Phó, Tống Nhiễm   thành xuất sắc vai diễn "đơn phương –  chia tay dứt khoát" với Triệu Phó, khiến Triệu Lẫm   tin rằng Tống Nhiễm   còn chút tình cảm nào với vị hôn phu cũ.
Trước khi  rời khỏi nhà họ Tống, nhà họ Triệu từng đề nghị sính lễ cho con dâu là 5% cổ phần của tập đoàn Triệu thị.
Cha  một  sống vì lợi ích khi thấy mối quan hệ giữa  và Triệu Phó  thiết, cũng bắt đầu nảy sinh ý định bám  nhà họ Triệu. Chính vì  mới tích cực tác thành cho cuộc hôn sự .
Còn giờ, nếu Triệu Lẫm    sự ủng hộ từ nhà họ Tống, thì tất nhiên chỉ  thể nâng giá.
Đây  chỉ là một cuộc hôn nhân, mà là một cuộc giao dịch. Nếu  đối phương "đổi ngựa giữa dòng",  đổi  đặt cược,  thì  đưa  một cái giá đủ lớn.
Kết quả cuối cùng mà hai bên thương lượng :
Triệu Lẫm đồng ý đưa 10% cổ phần của tập đoàn Triệu thị  sính lễ, còn Tống Nhiễm sẽ mang 20% cổ phần công ty riêng  của hồi môn.
Ban đầu, cha  vẫn còn do dự.
  sự hướng dẫn của , Tống Nhiễm diễn vai “bé ngoan ngây thơ” cực kỳ thành công cô  hứa hẹn  khi về nhà họ Triệu nhất định sẽ đối xử  với nhà  đẻ, cổ phần chỉ là “giữ hộ cho cha”,   sẽ tìm cơ hội chuyển . Cô vẫn là đứa con gái thương cha nhất, v.v…
Tác giả nguyên tác đúng là thiên vị nữ chính  chỉ ban cho Tống Nhiễm ánh hào quang nữ chính, mà còn cho cô  một khuôn mặt “  thấy đáng thương”. Dưới ánh sáng đó, cha  cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Trong buổi tiệc đính hôn,  xuất hiện với tư cách đại diện của tập đoàn Lâm thị.
Cha  khi thấy  ánh mắt tràn đầy sự chán ghét,  thèm che giấu.
“Nghe  giờ cô là cổ đông lớn nhất của Lâm thị? Chẳng qua cũng chỉ là may mắn thôi.”
“Gặp đúng lúc cái thằng vô dụng nhà họ Lâm sụp đổ, công ty nhà họ cũng  một con nhóc như cô chiếm mất quyền lực.”
 mỉm   ông .
Cha  trọng nam khinh nữ.  ông  cả đời chẳng sinh  con trai.
Trước đây  từng cố gắng  nhiều để  ông công nhận nhưng cuối cùng, vẫn  thể  đổi  cái sự thật rằng:  chỉ là một đứa con gái.
Còn những lời như thế ,      bao nhiêu  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-nu-phu-oi-cuu-em/chuong-8.html.]
“Vâng, thưa cha.”
 khẽ gật đầu, vẫn giữ nụ  lịch sự  môi.
“Ngài  đúng. Con đúng là  may mắn.”
Bởi vì may mắn… nên con mới  cơ hội sống .
Bởi vì may mắn… nên giờ con mới  thể  đây, đối diện với ngài bằng tư cách khác xưa  .
Lúc rời khỏi nhà họ Tống, tuy   ký ức của kiếp ,  rõ dự án nào sẽ lời to, nhưng  cũng  nếu quá nổi bật sẽ dễ  chú ý, thậm chí  thể gây phản tác dụng.
Sau nhiều  cân nhắc,  chọn nhúng tay  Lâm thị một công ty đang  bờ vực phá sản.
 vực dậy công ty từ đống hoang tàn, từng bước hồi sinh nó. Sau đó,  tiếp tục đầu tư  các dự án mà   chắc sẽ thành công trong tương lai, giúp tài sản của  tập đoàn tăng lên gấp nhiều .
 bề ngoài,  vẫn luôn tỏ  như thể  khi rời khỏi giới hào môn thì chẳng còn chỗ dựa,   đủ nghề để sống qua ngày.
 cố ý để những  vẫn còn theo dõi  lơi lỏng cảnh giác.
Tất cả  thứ đều là để chuẩn  cho ngày hôm nay.
“Năm đó cô rời khỏi nhà tay trắng,  tiền khởi nghiệp ở  ?”
Ông  ngừng  một lúc, ánh mắt càng thêm ghét bỏ:
“Có   là con mụ em gái   yên phận của  cho cô ?”
“Ngài đoán xem?”
  trả lời thẳng, chỉ khẽ cong môi.
 ông   lập tức đoán trúng.
“Cô và nó… thật đúng là một khuôn một dạng!”
Ông  tức giận , gằn từng chữ.
Khoảnh khắc đó, trong đầu  bỗng hiện lên một đoạn ký ức cũ khi  mới chỉ năm tuổi.
Lúc ,  chỉ vô tình  một câu:
“Giá mà cô là  của con thì   mấy…”
Ngay  đó,   ông  nổi giận đạp thẳng ngã xuống đất.
Năm đó, cuộc tranh giành quyền thừa kế trong nhà họ Tống  kết thúc.