"Ôi! Phiền c.h.ế.t mất!"
Nàng xổm ở một góc tường vắng vẻ bên ngoài viện, mặt mày buồn bực phủ thành chủ khí phái huy hoàng mặt, trong lòng rối rắm nên lời.
Ngươi xem đây là chuyện gì cơ chứ! Nàng mải chơi quá, quên mất còn lấy viên bích ngọc thiên tâm quả từ trong phủ thành chủ!
Vốn tưởng Minh Tôn đến tìm luyện dược, tiện tay tìm cách nào đó là viên bích ngọc thiên tâm quả sẽ tay.
Kết quả là đến để quấy rầy !
Khó khăn lắm mới thoát , mà viên bích ngọc thiên tâm quả lấy .
Nếu là d.ư.ợ.c liệu khác, dù trân quý đến mấy Lạc Thanh Đồng cũng sẽ liều hiểm nguy mà .
viên bích ngọc thiên tâm quả là t.h.u.ố.c giải cho độc d.ư.ợ.c mà mắt nàng trúng , vô cùng khó kiếm.
Cứ việc nàng ở Phân thành Hắc Vực mấy ngày mới một gốc thiên địa long hồn thảo, mà còn là do lão già cổ quái tặng, là t.h.u.ố.c giải cho độc d.ư.ợ.c khó kiếm đến mức nào ! Khốn kiếp, đừng để nàng rốt cuộc kẻ nào là chủ mưu , đầu độc mù hai mắt nàng! Nếu nhất định sẽ tha cho nàng!
Nhất định để nàng nếm thử sự tra tấn còn đau đớn hơn móc mắt gấp trăm mới !
Nghĩ , Lạc Thanh Đồng hung hăng nghiến răng, vụt một cái dậy, đầy khí phách : "Đi! Lên thôi! Chẳng chỉ là một nam nhân thôi ? Ta tin! Phủ thành chủ lớn như , lẽ nào xui xẻo đến mức đụng nữa!"
Chỉ là một gốc d.ư.ợ.c liệu thôi mà, tìm cách lấy ! Không tin thể đụng gã nam nhân nữa! Lạc Thanh Đồng nghĩ , kiên định ý nghĩ trong lòng, nhanh chóng cởi bỏ lớp ngụy trang , khẽ giấu bụi cây bên cạnh, tung lẻn phủ thành chủ.
Là trung tâm của Phân thành Hắc Vực , phủ thành chủ tự nhiên canh phòng nghiêm ngặt.
đồng tử thuật của Lạc Thanh Đồng giúp nàng thuận lợi tránh né các đội tuần tra, thêm nữa khi trong, nàng lập tức khéo léo đ.á.n.h ngất một tên tiểu tư hầu, đường hữu kinh vô hiểm vượt qua các trạm gác.
Có lẽ của phủ thành chủ cũng ngờ rằng, trong tình huống Minh Tôn ở đây, mà vẫn kẻ dám đột nhập phủ thành chủ mà phát hiện.
Vì , Lạc Thanh Đồng đường thông suốt trở ngại, nhẹ nhàng tiến nội viện.
Nàng nhớ rằng thứ đó ghi trong danh sách lễ vật mà quyền kính dâng cho Minh Tôn.
Lúc , viên bích ngọc thiên tâm quả hẳn là cất giữ trong d.ư.ợ.c khố của phủ thành chủ, chỉ chờ Minh Tôn cần là lấy dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-ton-dong-thuat-su-tuyet-the-dai-tieu-thu/chuong-130.html.]
Nếu cần thì cứ để đó cũng chẳng .
Dù vị chủ nhân cũng thiếu bảo bối!
Nghĩ , Lạc Thanh Đồng càng thêm yên lòng.
Không thiếu thì nàng tiện tay lấy cũng ai để ý! Lạc Thanh Đồng cũng chạm mặt gã nam nhân .
Hai nghi ngờ liên tiếp, nàng gần như lật hết bài tẩy của .
Thêm một nữa, nàng thật sự sẽ lộ tẩy mất.
Lạc Thanh Đồng nhẹ nhàng mò đến d.ư.ợ.c khố.
Đến đây, nàng liền gặp khó khăn.
Không vì gì khác, d.ư.ợ.c khố của phủ thành chủ chính là trọng địa, bốn phía đều cao thủ trấn giữ.
Đồng tử thuật của Lạc Thanh Đồng lợi hại đến mấy, cũng thể biến thành con muỗi bay a! Phương thức canh gác một kẽ hở thật sự khiến nàng chút .
Lạc Thanh Đồng nhíu mày xổm cây lâu, vẫn nghĩ cách nào .
Ngay lúc , nàng bỗng nhiên thấy tiếng vang lên.
"Tiểu Lục, lấy t.h.u.ố.c cho tôn chủ ?"
" ."
Bên ngoài, hai thiếu niên trẻ tuổi ăn mặc như tiểu tư đang chào hỏi .
Lạc Thanh Đồng tên tiểu tư trang phục rõ ràng là sang trọng hơn một chút , nheo mắt.