Lạc Thanh Đồng trong lòng tính toán nhanh chóng.
Ngay lúc , chỉ hỏi: "Tôn chủ tại quả bích ngọc thiên tâm ?" "Dược liệu cùng với những d.ư.ợ.c liệu mà tôn chủ đó, vài vị d.ư.ợ.c tính hợp với ." , "Nếu trộn lẫn dùng chung, chắc chắn sẽ xảy chuyện." Lạc Thanh Đồng thầm thở phào một .
Nàng đương nhiên chuyện , hơn nữa còn chuẩn sẵn lý do.
"Chuyện cũng , lẽ là tôn chủ lão nhân gia ông chợt nảy ý tưởng bất chợt, gốc d.ư.ợ.c liệu thôi! Cũng chắc là dùng để bào chế thuốc, nhưng tiền bối nhắc nhở, lát nữa khi diện kiến tôn chủ, nhất định sẽ thưa cẩn thận với ngài , để tôn chủ tấm lòng son sắt của ngài." Lạc Thanh Đồng .
Người phụ trách lấy d.ư.ợ.c , trong lòng cảm thấy thoải mái, hài lòng gật đầu, lấy quả bích ngọc thiên tâm từ kệ t.h.u.ố.c xuống, đưa cho Lạc Thanh Đồng : "Được lắm! Tiểu tử ngươi, mới một ngày gặp mà khéo ăn như !" "Đi ! Ngươi cầm t.h.u.ố.c , nhớ kỹ với tôn chủ, trộn lẫn các vị t.h.u.ố.c để dùng chung." "Vâng." Lạc Thanh Đồng mỉm , bình tĩnh nhận lấy quả bích ngọc thiên tâm, đặt nó lên khay thuốc, bưng cả đống d.ư.ợ.c liệu đó ngoài! Rời khỏi d.ư.ợ.c khố, nàng một mạch ngoài, đến một nơi vắng vẻ, định cầm mớ d.ư.ợ.c liệu trong tay cùng mang , thì bỗng nhiên một bóng từ phía đối diện tới.
"Ngươi gì ở đây?" Người thấy Tiểu Lục, liền nhíu mày, tới hỏi một cách hề khách sáo.
Lạc Thanh Đồng đang định rời thì hình khựng , đang nghĩ cách đối phó với đối phương thì khi rõ khuôn mặt đó, khóe môi nàng bất giác giật giật.
Ngọa Tào! Đến ai khác, chính là Bắc Kình.
Hắn đúng lúc ngang qua đây việc, ban đầu thấy Lạc Thanh Đồng cũng mấy để tâm.
Sau đó nhận nàng là tiểu tư mang t.h.u.ố.c cho chủ tử, liền nhíu mày theo.
Bởi vì phương hướng Lạc Thanh Đồng là hướng đến nơi ở của Dạ Thiên Minh.
Mà Lạc Thanh Đồng cũng nhận là thị vệ cận bên cạnh Dạ Thiên Minh.
Nàng thầm tính toán trong lòng, rằng nếu bại lộ phận ở phủ thành chủ thì thật sự thoát , liền vờ vẻ mặt sợ hãi, : "Ta… mắc tiểu…" Nàng , nín đến mức hai má ửng hồng, lập tức cúi đầu, cho Bắc Kình cơ hội dò xét.
Lúc , Lạc Thanh Đồng thầm thấy vô cùng may mắn vì nghĩ đến việc bê cả khay t.h.u.ố.c ! Nếu như vứt khay t.h.u.ố.c , chỉ mang theo quả bích ngọc thiên tâm, thì e rằng lúc sớm Bắc Kình chằm chằm mà lộ tẩy !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-ton-dong-thuat-su-tuyet-the-dai-tieu-thu/chuong-132-ta-ta-mac-tieu.html.]
Hai chủ tớ tính tình thật giống ! Cả hai đều là những kẻ cuồng rình mò!
Mắc tiểu… Lời của Lạc Thanh Đồng khiến bước chân Bắc Kình khựng .
Còn đợi kịp phản ứng, Lạc Thanh Đồng cúi đầu tỏ vẻ sợ hãi xin , bước nhanh ngoài.
"Xin, xin thứ ! Ta lập tức đưa t.h.u.ố.c cho tôn chủ ngay!" Lạc Thanh Đồng diễn xuất vô cùng hảo.
Bắc Kình nhíu mày bóng lưng nàng rời , suy nghĩ một lát ẩn theo.
—— Xuất phát từ trực giác nhạy bén của một hộ vệ, luôn cảm thấy điều gì đó trong chuyện .
Phát hiện Bắc Kình lén lút bám theo từ trong bóng tối, Lạc Thanh Đồng trong lòng thầm kêu 'Ngọa Tào'.
Nàng vốn định cắt đuôi Bắc Kình xong sẽ tìm cơ hội khác để rời .
Không ngờ để ý tới!
Gã nam nhân khó đối phó đành, bên cạnh cũng khó nhằn kém, thật đúng là xui xẻo mà! Khóe môi Lạc Thanh Đồng khẽ run rẩy.
Không còn cách nào khác, nàng đành căng da đầu bưng khay t.h.u.ố.c về phía nơi ở của Dạ Thiên Minh.
(hết chương)