"Vút vút vút!" Lạc Thanh Đồng lao nhanh trong một con ngõ hẻm .
Dưới năng lực đồng tử thuật của đôi mắt, những con đường tắt nàng chọn đều là loại cực kỳ dễ thấy, khiến thoáng qua tìm thấy, vô cùng dễ dàng để ẩn náu.
Lạc Thanh Đồng tự tin rằng, cho dù Dạ Thiên Minh đuổi theo tới, cũng tuyệt đối tìm thấy nàng!
"Trời ạ, dọa c.h.ế.t , suýt chút nữa là mắc kẹt !" Nàng vỗ vỗ ngực, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.
Tên đàn ông đó thật sự ngày càng khó đối phó!
mà... Lần rõ ràng thấu phận của nàng, tại bắt nàng chứ?
Lại còn cùng nàng chơi trò nhập vai gì chứ?
Lạc Thanh Đồng nghĩ đến biểu cảm của Dạ Thiên Minh lúc cùng uống rượu khi , hiểu chút ngẩn ngơ.
Tên đàn ông đó... quen như thật cũng khá .
ai nhất thời nổi hứng ?
So với việc đặt tính mạng nhỏ bé và tự do của tay đối phương, Lạc Thanh Đồng vẫn thích tự nắm giữ hơn.
"Phù... Cũng rốt cuộc tên đàn ông đó thế nào mà phát hiện phận của ." Lạc Thanh Đồng chân đạp lên những bức tường gạch xanh ngói lục tường hồng, chỉ trong nháy mắt, hình bay lướt mấy chục mét.
Không ít ngay cả bóng dáng của nàng cũng rõ, dù thấy cũng tưởng là ảo giác, cứ thế thoáng một cái qua.
"Chẳng lẽ là trị thương bằng điện liệu đó?" Lạc Thanh Đồng nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ đó là khả năng nhất!
Nghĩ đến lúc đó chính vì tò mò, dò xét trong cơ thể gã đàn ông đó hết đến khác, chút nữa thì luồng sức mạnh mang về cho nổ tung, khóe môi Lạc Thanh Đồng một trận co giật.
Hẳn là đó, khí tức lực lượng của còn lưu trong cơ thể gã đàn ông đó, nên mới xác định phận của ?
Ni mã...... là tự gây nghiệt thì thể sống mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chi-ton-dong-thuat-su-tuyet-the-dai-tieu-thu/chuong-198-tien-ve-hoang-cung.html.]
Lạc Thanh Đồng trong lòng một phen bực bội!
Lần nào cũng tự hại thế ! Sớm muộn gì nàng cũng cái tính tò mò của hại c.h.ế.t mất!
Ngay lúc , Tiểu Hương Trư đang nín thở đến sắp c.h.ế.t trong túi áo tay áo của nàng cuối cùng cũng động tĩnh!
"Trời má ơi, sắp ngươi dọa c.h.ế.t ! Chủ nhân, tổ tông ơi! Chúng đừng chơi như nữa ?! Tên đàn ông đó thật sự dễ chọc ! Ngươi đừng trêu chọc nữa!" "Đây thật sự chỉ là một sự cố ngoài ý !" Lạc Thanh Đồng co giật khóe môi.
Nàng cũng tên đàn ông đó thấu phận của nàng! Nếu thì nàng chắc chắn tránh xa !
"Được , đừng nữa! Ta dẫn ngươi tìm bảo bối, ngươi chuẩn thêm mấy cái túi phế phẩm , đến lúc đó chứa đầy cho ngươi một cái." "Một cái thì ít quá, ít nhất cũng hai cái!" Tiểu Hương Trư lẩm bẩm bỗng nhiên phản ứng .
"Khoan , một cái nhẫn trữ vật mấy trăm mét vuông còn đủ cho ngươi chứa ?! Ngươi định gì hả?" Trước đó nó nín thở, nên hề chú ý tới cảnh tượng Lạc Thanh Đồng dùng Nhiếp Hồn.
"Đương nhiên là ...... cướp bóc!" Lạc Thanh Đồng , đôi môi nhếch lên.
Nàng xoay , lao về phía hoàng cung của Thiên Vũ Đế Quốc!
Cùng lúc đó, trong tửu lâu, "Ầm ầm ầm!" Dạ Thiên Minh hình cao ngạo, khí tức quanh tàn phá dữ dội, trong nháy mắt tiêu diệt sạch đám binh lính tư tinh nhuệ của năm thành đang xông tới.
Sắc mặt lạnh như băng, giữa ánh mắt sợ hãi của Thuần Cửu Thân Vương Thế tử, nhẹ nhàng nhấc bổng y lên trung.
"Nàng gì với các ngươi?" Thuần Cửu Thân Vương Thế tử run rẩy .
Đến lúc , y còn thiếu niên xinh lẳng lơ lừa!
Cái gì mà vui lòng mỹ nhân một cách đơn giản thô bạo...... Trời ơi! Đây rõ ràng là hại c.h.ế.t y mà!