Chiếc Váy Khóc Than - Chương 9: FULL

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-01 17:06:13
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt lóe lên tia độc ác: "Nếu Trương Hiểu Tuệ cầu xin cho cô, cố gắng phối hợp các kiểu, cô nghĩ chúng sẽ tha cho cô ? mà, cũng định tha cho cô . Chẳng qua chỉ giả vờ để cô ở bên ngoài, giải quyết cô xong giải quyết cô, ai ngờ cô khác đưa mất. Lúc đầu còn tưởng chuyện bại lộ , sợ đến mức suýt tự thú. Kết quả là chẳng ai nhắc đến. Cho đến bây giờ vẫn năm đó ai đưa cô ."

Hứa Ninh nhếch mép cợt: "Hay là cô giả vờ ngất? Tự chạy trốn?"

Đương nhiên tự chạy trốn, là Triệu Ngốc đưa . Một trong những cơn ác mộng gặp khi còn nhỏ là ở một nơi tối tăm, ôm chạy. thể cảm nhận đó là một cô gái, hình nhỏ bé, ôm chật vật chạy về phía .

Trước đây luôn nghĩ đây là một giấc mơ hoang đường, logic, nhưng bây giờ dựa đầu đuôi câu chuyện, khó để liên tưởng, đây chính là ký ức của .

Hẳn Triệu Ngốc theo Hứa Ninh và Trương Hiểu Tuệ đến nhà trưởng thôn, đó thấy vứt ngoài, nhầm là Hiểu Tuệ và ôm .

Có thể sự lương thiện của Hiểu Tuệ cứu một mạng. Hứa Ninh quy thứ về vận may.

Anh khẩy : “Cô thật may mắn, nếu cô sốt cao quên hết chuyện và bố nhanh chóng đưa cô nơi khác thì cô sớm bạn với Trương Hiểu Tuệ . Còn nữa, cô nghĩ sẽ bụng đến thế mà đưa cô về nhà tìm sách cho cô ? Đừng mơ, trong cốc nước đó bỏ ít thứ. Cô mà uống nó, dù là thánh nữ cũng sẽ biến thành tiện nữ thôi.”

Tim thót .

hận thể xông lên xé nát : “Đồ điên nhà ! Anh nghĩ vẫn là đứa trẻ khả năng tự vệ như lúc nhỏ ? Dù uống nó, cũng sẽ g.i.ế.c ông nội , cái lão súc sinh đó, khi thần trí mê man.”

“Không cả, chỉ thấy cô và ông nội đ.á.n.h sống c.h.ế.t thôi, lão biến thái đó c.h.ế.t càng , thể chịu đựng nổi ông từ lâu . Còn cô…” Anh một cách ghê tởm và ngang ngược: “ sẽ khiến cô lóc cầu xin …”

rủa c.h.ế.t ! Đồ súc sinh!”

--- Chương 8 ---

thể chịu đựng thêm nữa, vớ lấy cuốn sách bên cạnh ném thẳng . Dù Hứa Ninh cũng là đàn ông nên sức lực lớn hơn nhiều. Anh nhanh ghìm chặt , bàn tay siết chặt lấy cổ .

“Đồ tiện nhân, cuối cùng cô cũng rơi tay . Hồi nhỏ khi cô mắng là mọt sách, g.i.ế.c c.h.ế.t cô .”

nhổ nước bọt mặt : “Ghi thù như , thì những năm qua sống vất vả lắm nhỉ, dù thì cũng ít mắng .”

Mặt dữ tợn, giáng một cái tát mặt .

“Câm miệng! Cô cũng giống hệt những phụ nữ mù quáng đó, tất cả đều đáng chết!”

“Người đáng c.h.ế.t là !” nhấc đầu gối lên, mạnh mẽ thúc hạ bộ .

Hứa Ninh hít một khí lạnh, tát mặt một cái nữa, giận dữ gầm lên: “Mày c.h.ế.t tiệt tìm chết!”

c.ắ.n mạnh cánh tay . Dùng hết sức lực cả đời, mặc kệ đ.á.n.h đầu thế nào cũng buông miệng. nghĩ kỹ , dù bây giờ chết, dựa m.á.u tươi trong miệng và miếng thịt mất cánh tay , nhất định cha sẽ báo thù cho .

Tuy nhiên, cuối cùng chết, bởi vì cửa phòng khác mở .

Triệu Ngốc xông , thấy chiếc váy vàng sàn nhà sững lẩm bẩm: “Hiểu Tuệ, , tìm thấy quần áo của cô .”

Hứa Ninh c.h.ử.i một tiếng: “Mẹ kiếp, là con ngốc , cút! Mau cút !”

Triệu Ngốc từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt Triệu Ngốc đen sáng. Không ảo giác , nhưng lúc dường như cô khôi phục thần trí.

“Hứa Ninh, là g.i.ế.c Hiểu Tuệ!”

“Thì chứ? Con điên, mau cút… Ưm”

Anh thể những lời còn . Bởi vì Triệu Ngốc vặn chiếc váy của Hiểu Tuệ thành dây thừng, đó quấn quanh cổ Hứa Ninh siết chặt.

Hứa Ninh siết đến mức hai mắt lồi , buông hai tay đang ghì chặt , cố gắng gỡ chiếc váy cổ. nhân cơ hội tắt chức năng ghi âm điện thoại. Tiếp theo là thời khắc báo thù…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiec-vay-khoc-than/chuong-9-full.html.]

Khi xông , Hứa Ninh c.h.ế.t hẳn . Trưởng thôn thấy cảnh thì hét lên một tiếng ngất xỉu nữa.

Mắt đỏ hoe, lao lòng cha : “Cha , Hứa Ninh phát điên, g.i.ế.c con!”

nhanh chóng kể vắn tắt chuyện và giục họ báo cảnh sát.

Triệu Ngốc trở về dáng vẻ ngốc nghếch chảy nước dãi, cừời ha hả phụ họa: “Báo cảnh sát, báo cảnh sát, báo cảnh sát…”

Trong lòng cô vẫn ôm chặt lấy chiếc váy của Hiểu Tuệ. Trên đó ngoài những vết m.á.u nâu ban đầu còn vương thêm một vệt đỏ tươi.

Thím Triệu thấy , kinh hoảng tiến lên giật lấy bộ quần áo.

“Cái gì thế ? Mau vứt ! Đã với con bao nhiêu , đừng gây chuyện. Đừng gây chuyện. Con cứ lời.”

Triệu Ngốc c.h.ế.t sống buông tay, cô sốt ruột la lên: “Không . Của Hiểu Tuệ.”

“Thím ơi, cô vì cứu cháu mà vô tình thương Hứa Ninh.”

cố ý nhấn mạnh hai chữ “vô tình thương”.

“Đây là hành động nghĩa hiệp, cô hùng.”

Thím Triệu do dự, hỏi: “Cháu bằng chứng ?”

“Đương nhiên là .”

Lần , đầy đủ bằng chứng. Ai đến cũng thể bao che cho kẻ sát nhân nữa. Nguyên nhân cái c.h.ế.t của Trương Hiểu Tuệ nhất định sẽ phơi bày ánh sáng. Còn Hứa Ninh, tên đao phủ đó, mười mấy năm hại c.h.ế.t Trương Hiểu Tuệ, bây giờ giương móng vuốt độc ác về phía . Quả thực là c.h.ế.t hết tội.

Hành vi của Triệu Ngốc cùng lắm chỉ là phòng vệ quá mức, nhưng cô khuyết tật trí tuệ, cũng thể phân biệt khi nào nên dừng tay, khi nào nên tiếp tục như bình thường. Mà ở thời điểm then chốt, đoạn ghi âm của đột ngột dừng . Vì cũng sẽ .

Chúng chỉ cần lớn chuyện, thu hút sự chú ý của các bên, đó chờ đợi một bản án công bằng là .

Mùa đông năm 2024, cuối cùng bản án cũng đưa . Triệu Ngốc trả tự do vì hành động nghĩa hiệp, vô tội. Mà vì oan ức tù năm 2011, chính phủ cấp 80 vạn tiền bồi thường.

Cậu của Hứa Ninh vì lạm dụng chức quyền bao che tội phạm, lợi dụng chức vụ trái pháp luật mà kết án 10 năm tù giam. Trưởng thôn vì bao che tội phạm, hối lộ và các tội danh khác mà kết án 8 năm. Gia đình của họ chịu nổi ánh mắt lạnh nhạt của dân làng, đều chuyển đến nơi khác sinh sống.

Ngôi mộ của lão súc sinh ai san phẳng, bia mộ ném xuống hầm phân.

Mẹ của Hiểu Tuệ bản án, thần trí bà kỳ diệu tỉnh táo trở . Bà chạy như bay đến nơi chôn cất của Hiểu Tuệ.

“Con thấy ? Hiểu Tuệ! Con thấy ? Kẻ sát nhân trả giá . Tất cả bọn chúng đều trả giá.”

và Trương Hiểu Tuệ chỉ cách hai ngày sinh nhật. Khi chúng đuổi kịp thì đôi chân trần của bà đầy vết máu. hề bận tâm mà chỉ ôm bia mộ Hiểu Tuệ nức nở như trút hết mười mấy năm tủi nhục, đau khổ và bất mãn ngoài. Cha của Hiểu Tuệ an ủi bà theo.

Nhìn bóng lưng còng xuống của họ, lưng cũng đỏ hoe mắt. Nếu Hiểu Tuệ còn sống, cô thấy cảnh sẽ đau lòng đến nhường nào.

đốt bản án, đặt bia mộ cô . Hy vọng linh hồn cô trời cao thể nhận công lý đến muộn .

Triệu Ngốc lấy chiếc váy vàng nhạt đó từ trong lòng, cũng đặt lên ngọn lửa.

Lưỡi lửa cuốn theo tro bụi bay lên trung, làn gió ấm áp nhẹ nhàng thổi qua mặt, cứ như thể cô đang vẫy tay chào tạm biệt chúng .

Tạm biệt nhé, bạn nhất của . Nguyện kiếp của cô bệnh tật, tai ương, vô ưu vô lo, bình an lớn lên.

HẾT

Loading...