Nghe những gì mà   , ông liền nổi điên lên  đó quát mắng: “Này cha  của mày  dạy mày đàng hoàng hả? Nên mày mới mất dạy với  lớn như ? Thậm chí còn   điều nữa chứ? Khi  chịu rời khỏi đây, mà tiếp tục ở lì nơi ...Và  những tao cho mày  đồn , mà hôm nay tao sẽ đánh mày một trận tơi bời, thì tao mới hả lòng hả  ...”
 
Cậu  ông với vẻ khinh thường đáp: “Này ông hãy im cái miệng của   , đừng ở đó mà bô bô nữa, thậm chí là đổ thêm xăng  lửa,  là  gây sự, hơn hết   đây với tư cách là bạn của  , nên   quyền ở đây chăm sóc  , thế nên ông   đuổi   rõ ?”
 
Mặc kệ câu  của , với sự hiểu lầm  lớn của ông, khi nghĩ rằng  chính là   hại đứa cháu của  thành  như thế , thế nên ông ngay lập tức lao  đánh tới tấp cơ thể , trong khi  thì cố gắng đỡ,  một lúc cũng  đẩy ông văng  xa, hai  giờ thở hồng hộc ánh mắt  ...
 
Trong khi cảnh sát cũng  bắt đầu bước ,  đó  chăm chăm hai   lẽ  phát hiện  họ  đánh , lúc  cảnh sát lên tiếng hỏi: “Này rốt cuộc  chuyện gì mà hai  đánh  ?”
 
Giờ đây Hồ Dương Lâm lên tiếng trả lời: “Thật   chính là bạn của cháu trai ông , và  đến đây là để chăm sóc bạn của , khi  tình cờ gặp    tai nạn  đường,  đó đưa   đến đây, Vậy mà ông  cứ luôn  rằng  chính là ,  khiến cháu trai của ông  thành  như , nên ông   trả thù ,  nên ông   tranh cãi với ,  đó bắt đầu lao  đánh !”
Tài
 
Sau những gì    với cảnh sát, ông  cũng  lên tiếng bảo rằng: “Hãy    đây ngài cảnh sát... Và bây giờ ông   đầy đủ bằng chứng  hả? Nếu như  đầy đủ bằng chứng   chính là ,    chuyện đó với cháu trai của , thì mau bắt    tù , để    trả giá cho những sai lầm của , bởi những chuyện  xa mà    , đó là những chuyện  thể dung túng  tha thứ ...”
 
Cảnh sát lúc    chăm chăm về phía ông,  đó lên tiếng bảo rằng: “Này ông đang quy phạm quy định của pháp luật đó, khi ông  hành hung  khác như , chả khác gì những tên côn đồ, thậm chí ông  thể  tù về việc , hơn hết chúng   điều tra kỹ lưỡng ,     là   gây  tai nạn, thậm chí đó là một  khác, chúng  đang tìm đầy đủ bằng chứng, để  thể tìm  hung thủ thật sự là ai, và bắt bọn chúng về quy án  pháp luật, còn bây giờ vì tội hành hung đánh , chúng  sẽ bắt ông  đồn,  đó sẽ xử phạt ông...”
 
Nhìn cảnh sát sắp bắt  đàn ông   đồn, lúc  Hồ Dương Lâm trở nên hoang mang và  cũng chẳng   chuyện gì to lớn xảy , nên  lên tiếng bảo rằng: “Hãy mau dừng  , và  cũng   truy cứu chuyện , bởi vì nó   gì quá to tát, thế nên các  đừng bắt ông   tù  , bởi những gì ông   gây , và nó  thực sự  gì quá to tát để đưa ông   tù...”
 
Cảnh sát cũng   theo lời của , bởi vì cần   sự kiện tụng của , thì mới  thể đưa  đàn ông   tù, nên nếu như   đồng ý, thì bọn họ cũng chẳng thể   gì hết, chốc lát bọn họ lên tiếng bảo rằng: “Thôi hai  đừng hiểu lầm , thậm chí là đừng đánh  như  nữa, chúng  sẽ nhanh chóng tìm  hung thủ thôi, còn giờ thì hai  nghỉ ngơi , chúng  xin phép rời  đây...”
Thoát khỏi những suy nghĩ của bản  , chốc lát  cũng  lấy điện thoại ,  đó bắt đầu gọi điện cho  bạn  nhất của ,  là ai khác mà là Trần Thanh Phong...
 
Âm thanh điện thoại vang lên  ngừng, trong sự mong chờ của , và  đầu dây bên  cũng  bắt máy, một chất giọng trầm ấm dần vang lên: “Alo  gọi   việc gì  ? Và trời cũng  tối ,    nghỉ ngơi  mà còn gọi  hả?”
 
Nghe những gì mà  đầu dây bên  , lúc  Bảo Long trở lên vô cùng hoang mang,      gì trong tình huống , nhưng   một lát, lý trí đen tối của   nổi lên, trong việc hối thúc : “Này tại  mày vẫn   chứ? Và nếu như mày  , thì mày sẽ  còn cơ hội nữa , Vậy nên hãy mau  lời của tao, hãy mau  những điều đó , thậm chí đừng chần chờ nữa...”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu-thu-khong-phai-la-gay/chuong-11.html.]
Sau khi  những gì mà lý trí  , lúc   cũng  lấy hết cam đảm của bản ,  đó lên tiếng với  bên  rằng: “À Hôm nay đột nhiên tao cảm thấy buồn quá,  nên tao  uống một chút gì đó, thậm chí tâm sự nữa chứ? Thế mày  thể  uống rượu cùng tao, thậm chí tâm sự cùng tao để quên hết những chuyện buồn   ? Và nếu như  thì tao sẽ qua nhà mày để rước mày!”
 
Trần Thanh Phong  tin bạn  đang buồn, hơn nữa tâm trạng của  cũng  , bởi những gì  xảy , khi   đánh mất  tình yêu của , và bây giờ đang tìm kiếm, nhưng tất cả cũng chỉ là con  0, thế nên  cũng  uống một chút rượu, để  thể giải tỏa những căng thẳng của bản  , thể là  cũng  lên tiếng, đồng ý với yêu cầu mà Bảo Long đưa :
 
“Được  hiện tại tâm trạng của  cũng  , nếu  thì để  lái xe qua chở  ...”
 
Bảo Long  đến đây mà nở nụ  trong sự đắc thắng,  cũng lên tiếng đồng ý với yêu cầu của : “Được   sẽ chờ , hãy qua đây sớm nhé!”
 
Sau những lời   Bảo Long cũng  bắt đầu tắt máy, lúc  lý trí của   lên tiếng bảo với  rằng: “Này đây chính là cơ hội của mày đó, mày  thật sự nắm bắt cơ hội   rõ ? Và hiện tại ở đây  một cái tiệm thuốc  gần, mày hãy mau  mua thuốc , để  thể dễ dàng thực hiện kế hoạch hơn...”
 
Cậu mặc dù  chút  , thậm chí  lo lắng về điều , khiến cho lòng  trở nên bồn chồn, nhưng    thể thoát khỏi  sự khống chế của lý trí,  nên  quyết định  theo:
 
“Được  bây giờ  sẽ  tiệm thuốc, để mua một ít thuốc ngủ,  đó bắt đầu kế hoạch của , để   trở thành  của ,  đó thì  chắc chắn một điều,  sẽ mãi mãi là của ...”
 
Nói   cũng    nhà thuốc, mà bắt đầu mua thuốc, mua thuốc xong  liền trở về nhà...
 
Trong khi chiếc xe của Trần Thanh Phong đang băng băng  con đường,  một lát cũng  sắp đến nhà của , và  chiếc xe cũng  đến nơi, từ  xe  bước xuống, tiến  bên trong căn nhà, với ý  chở   uống với , để  thể xóa tan  hết, những nỗi buồn mà hiện tại hai  đang ...
 
Sau khi bước  bên trong nhà,   chăm chăm , đang   ghế để chờ , mà lên tiếng  với  rằng: “Này tao đến  đây, chúng  cùng   quán bia để uống vài ly, mà quên hết  những chuyện buồn nào...”
 
Bảo Long bắt đầu  dậy,  đó mỉm  trong sự hạnh phúc, mà lên tiếng  với : “Được chúng  cùng  thôi, bởi vì trời cũng  sắp khuya , thậm chí  khi uống xong,  cần  nghỉ ngơi nữa, bởi   cảm thấy quá mệt mỏi ...”
 
Trần Thanh Phong cũng cảm thấy như ,   đưa   xe,  hai  lên xe rời ...