Sau khi leo lên chiếc xe , chiếc xe cũng  bắt đầu khởi động rời , trong sự im lặng của hai , khi dường như chẳng  tiếng  chung nào cả, cảm nhận  bởi vì  khí quá ngột ngạt, trong cái sự im lặng , mà   lên tiếng  rằng: “Này tại    buồn  chứ? Và tại     uống bia để  thể giải nổi sầu ? Thậm chí  đang bồn rầu về điều gì ?”
 
Nghe những gì mà   , lúc   bật ,  đó  chăm chăm ánh mắt của  một cách kỳ lạ, mà lên tiếng  rằng: “Ừ thật  thì,  đang buồn về một chuyện, đó chính là   dành tình yêu của  cho một , nhưng mà  đó  chẳng nhận , thậm chí      gì để  thể, khiến cho   nhận  tình yêu của , hơn hết là  thể giành  tình yêu của  cho , giống như cái cách mà   dành tình yêu cho  đó ...”
 
Anh  những lời , thậm chí là thấy   , vì nước mắt  lăn dài  đôi má ,  đó   lên tiếng an ủi rằng: “Này  hãy cho   ! Người mà rốt cuộc   buồn, thậm chí là vứt bỏ  cái tình cảm mà  dành cho , rốt cục là ai  hả? Và  hãy mau   cho   , nếu giúp  gì thì  sẽ giúp,  sẽ khiến cho   yêu ,  sẽ  để cho  buồn như thế  , bởi vì  chính là  em  của  mà...”
 
Nghe những gì mà   ,  liền bật  trong sự thuê lương,  đó lên tiếng đáp rằng: “Này   thể   gì  đó , thậm chí  cũng  cách để  đó yêu  , hơn hết là  cũng  nên  về chuyện  quá nhiều, và hãy để  tự giải quyết nó, bởi  chắc chắn rằng   thể giải quyết nó...”
 
Nghe những gì mà   ,  liền bật  đáp rằng: “Ừ nếu như   tự giải quyết  nó, như  thì  , còn nếu như   giải quyết  thì cứ  với ,  chắc chắn sẽ giải quyết tất cả  thứ giúp   ha!”
 
Cậu mỉm  trong sự hạnh phúc khi  thấy  quan tâm đến  như ,  đó   cố tình bẻ lái sang chủ đề khác, bởi    tiết lộ nhiều thông tin cho  về chủ đề , bởi  sợ  sẽ nhận   rằng,   nhắc tới  là ai khác mà chính là ...
 
“Này  thì  hãy mau  cho   , dù gì chuyện của  thì  cũng  , rốt cuộc  đang buồn về chuyện gì chứ? Hay vẫn là cái  đó, vẫn là cái   khiến  tổn thương hả? Và tại     bỏ họ ? Tại    vẫn yêu họ như ? Trong khi tất cả những gì họ mang  cho , chẳng  là sự hạnh phúc, mà chính là một niềm đau,  thể diễn tả thành lời chứ?”
 
Anh giờ đây  lạnh lùng trả lời: “Hưa...Này  đừng xen  chuyện   gì, bởi vì  nhiều điều mà   thể   trong mối quan hệ của , và   thể quên   , thậm chí   là một điều quan trọng đối với , đến nỗi cho dù     sai việc gì, cho dù       chăng nữa, thì tình cảm của  dành cho  , vẫn sẽ là mãi mãi, nó sẽ  bao giờ  thể  đổi, bởi vì  quá yêu  ...”
 
Không gian giờ đây chìm trong sự im lặng của hai , khi     gì trong tình huống  nữa, chốc lát chiếc xe cũng  dần lăn bánh,  một lát cũng  đến  một nhà hàng lớn, hai bọn họ cũng  bước xuống xe khi chiếc xe dừng ...
 
Rồi dần tiến  bên trong nhà hàng , để bắt đầu uống bia cùng với , cho quên hết những nỗi sầu, mà bọn họ đang dần gánh chịu bởi tình yêu, mà    đền đáp  cho ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu-thu-khong-phai-la-gay/chuong-12.html.]
Sau khi  bên trong nhà hàng , bọn họ cũng  tìm bàn mà  xuống, bởi vì cũng  quá trễ , nên hiện tại  còn ai trong cái nhà hàng  nữa, chốc lát cũng   nhân viên bước ,  nhân viên đó đưa cho họ menu, thậm chí lên tiếng bảo rằng: “Này quý khách đây là menu của chúng , hơn hết nhà hàng của chúng  sắp đóng cửa ,  nên quý khách hãy mau ăn  về sớm nhé...”
 
Bỗng  cũng  lấy  một cọc tiền,  đó đưa cho  phục vụ  mà : “Này chúng  là bạn , chúng  đang  việc buồn, thế nên chúng   tâm sự lâu hơn một chút ở đây,  nên hãy cầm lấy  tiền  và  thể kéo dài thời gian cho chúng , ở đây  chuyện tâm sự với   ?”
 
Người nhân viên  thấy  tiền lớn , mà bắt đầu ham hố, liền lên tiếng : “Được nếu như quý khách  thì,  thể ở  đây uống tùy thích, chúng  sẵn sàng tiếp đãi hai ...”
 
Sau đó  phục vụ  cũng  rời ,  một lúc cũng  mang lên một thùng bia, thậm chí là  nhiều đồ ăn cho hai , bọn họ giờ đây bắt đầu ăn uống với , và  Trần Thanh Phong cảm thấy mắc tè, mà quyết định  vệ sinh, để giải quyết nỗi buồn của bản  ...
 
Trong khi     rằng Bảo Long, cũng  mong chờ giây phút  từ  lâu , mà bắt đầu thực hiện kế hoạch của bản  ,  đó  liền lấy  một gối thuốc trong túi,  bắt đầu đổ  ly bia của Trần Thanh Phong với nụ  đắc ý  môi: “Anh     hả?   chờ giây phút   lâu , Và bây giờ  cũng  thực hiện  kế hoạch của bản  , trong việc để khiến  trở thành  của , khi đêm hôm nay hai chúng  sẽ cùng  lên giường...Và  sẽ  thoát khỏi   phận, trong sự bắt buộc khi   là của  ...”
 
Sau khi bỏ thuốc  vô xông,  cũng   đó chìm trong suy nghĩ một lát lâu,  tầm 15 phút  cũng   trở ,  đó   sững sờ mà lên tiếng hỏi: “Này rốt cuộc  chuyện gì ? Tại       thế ? Và  đang suy nghĩ về điều gì ? Có  là   say  ? Chúng  cùng về nhà nhé?”
 
Cậu lên tiếng  với Trần Thanh Phong rằng: “Thật  thì    say , chẳng qua  suy nghĩ về việc tại  ông   lâu  thôi, còn giờ chúng  hãy uống hết thùng  ,  khi uống hết thì  về ha!”
 
Anh cũng  đồng ý theo yêu cầu của ,  bắt đầu uống ly bia lúc nãy   thả thuốc ,  khi uống   cảm thấy đầu  vô cùng choáng váng, mà chẳng  chuyện gì xảy  nữa,  đó  liền  gục xuống  bàn, trong khi  thì bật  với sự đắc ý  môi,  cũng lên tiếng  với  rằng: “Hưa bây giờ thì,  cũng  mắc bẫy của  ,  sẽ bắt đầu  chuyện đó với , chuyện  khiến  trở thành  của  mãi mãi, còn giờ  sẽ đưa  về phòng ha,  đó chúng  sẽ cùng  vui vẻ trong đêm hôm nay...”
Tài
 
Nói   cũng  dìu   xe của ,  khi đặt  lên xe,  bắt đầu lái xe đưa  trở về nhà ,  một  thời gian tầm nửa tiếng, bọn họ cũng   tới nhà của , lúc    mở cửa xe, dìu  xuống xe  từng bước nặng nhọc đưa   bên trong nhà , chốc lát bọn họ cũng  đến phòng của ...
 
Rồi  liền thả  lên giường,  đưa cặp mắt tà mị  chăm chăm   đó lên tiếng: “Hưa bây giờ  cũng  thực hiện  thành công kế hoạch của , và giờ đây    thể, thưởng thức những gì mà  xứng đáng nhận , khi kế hoạch   thành, còn giờ  ngày hôm nay  sẽ biến  thành của ...”