Đến phòng vẽ tranh, Quý Tinh Dao  vội kéo màn cửa sổ , cô hỏi Mộ Cận Bùi cần ánh sáng như thế nào, cô  rõ phong cách hội họa của .
Mộ Cận Bùi  đầu tiên bước  khu  việc của cô, họa cụ vẽ tranh đều đầy đủ.
"Để  tự ." Anh kéo rèm cửa sổ ở phía bắc , "Lúc   em  mua căn phòng đối diện? Khi   việc  thể ngắm bình minh."
Quý Tinh Dao bật máy tính lên, "  thích mặt trời mọc,  thích mặt trời lặn."
Mộ Cận Bùi hiếm khi  ai  rằng  thích mặt trời mọc nhưng  Bùi Ngọc của   là một  trong  đó, bà với Quý Tinh Dao  thêm một điểm giống .
"Cũng giống  ."
"Xem   với cô Bùi    duyên bình thường ."
Quý Tinh Dao  lý do cô thích hoàng hôn: "Một  mối quan hệ bắt đầu   nhưng kết thúc   chắc sẽ  như .
 
Nếu so sánh một ngày của mặt trời với tình yêu và hôn nhân  thích hoàng hôn hơn, kết thúc  , hai  thiên trường địa cửu, nắm tay  đến bạc đầu."
Mộ Cận Bùi  thể nào đáp .
Phòng vẽ chìm  yên tĩnh vài giây.
Quý Tinh Dao chỉ  giá đồ cổ: "Anh  thể lấy chiếc bình   vẽ."
Mộ Cận Bùi  tới,   chỉ  thoáng qua từ xa, chỉ chú ý tới sắc thái của bình hoa mà   kỹ cái khác.
Anh  thấy tầng  cùng từ hàng đầu tiên  mấy vật phẩm  giá trị liên thành,  đồ cổ  đủ để mua tòa văn phòng   khi bán đấu giá.
"Em vẽ nhiều tranh tĩnh vật như  tại   bắt đầu vẽ tranh chân dung?"
Quý Tinh Dao: "Muốn thử thách bản ."
Cô chuẩn  dụng cụ vẽ tranh cho ,  tới, "Đồ cổ nhà  chắc nhiều hơn  gấp mấy ."
Mộ Cận Bùi: "Ừm,   thích."
"Anh từ từ xem,   pha cà phê." Quý Tinh Dao còn    hai bước,  Mộ Cận Bùi gọi , "Em bận , để  pha."
Cô nấu quá khó uống, ảnh hưởng đến linh cảm.
 như mong  của Quý Tinh Dao, đôi tay  của cô cũng chỉ  thể để vẽ tranh,  việc khác đều  thành thạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-24.html.]
Mộ Cận Bùi  pha cà phê, cô   bàn  việc,  chính  trong gương, bắt đầu vẽ bản phác thảo « Tinh Dao 4 ».
 
Trước  khi cô  việc, phòng vẽ tranh  thể  bất kì ai,  tuyệt đối yên tĩnh, hôm nay  Mộ Cận Bùi ở đây nhưng điều đó   ảnh hưởng đến cô chút nào ngược   cho cô ý tuôn như suối.
Quý Tinh Dao  quá mức nhập tâm, mùi cà phê cũng  thể khiến cô thoát khỏi suy nghĩ, cho đến khi Mộ Cận Bùi bưng một ly cà phê đưa tới, "Nếm thử ."
Mùi cà phê thơm hơn so với cô pha, Quý Tinh Dao cẩn thận nhấp vài ngụm, nghi hoặc hỏi: "Đây vẫn là hạt cà phê của  ?"
"Nếu  thì ?" Mộ Cận Bùi  đến tủ rượu lấy cốc của ,  với cô: "Về  vẫn nên để  pha cà phê."
Quý Tinh Dao ngẩng đầu  gương, rõ ràng    gì nhưng cô  suy  một ý nghĩa khác.
 
Định thần , cô  nhanh tỉnh táo, nhẹ nhàng khuấy cà phê.
Một buổi sáng Mộ Cận Bùi chỉ bày  những chiếc bình , Quý Tinh Dao   thành  bộ ý tưởng của « Tinh Dao 4 », một bức tranh  hình thành trong tâm trí cô.
 
Hai  ai cũng bận rộn, cách một lát Mộ Cận Bùi sẽ tiếp tục rót cà phê cho Quý Tinh Dao, hai    bất kì giao tiếp bằng lời nào.
Cho đến khi bác Trương gửi tin nhắn cho Quý Tinh Dao, hỏi buổi trưa nên gọi món gì cho cô.
Quý Tinh Dao xoa xoa xương cổ, xoay mặt tìm Mộ Cận Bùi.
Mộ Cận Bùi lâu   vẽ tranh, đang luyện tập phác thảo,  khoác áo khoác lên ghế, chỉ mặc áo sơ mi trắng.
 
Chiếc áo sơ mi  vặn tôn lên tấm lưng rộng của .
 
Trước đó cô  để    mẫu,  chỉ bóng lưng của  cho cô cảm nhận về một câu chuyện mà còn cảm giác về đường nét, cô  đem bóng lưng  chấp bút vẽ xuống.
 
Mộ Cận Bùi xắn tay áo lên tận cẳng tay, tập trung  bố cục bức tranh,   để ý Quý Tinh Dao ở đằng    chằm chằm.