Tạ Quân Trình tựa  cửa xe, cơn thèm t.h.u.ố.c lá  trỗi dậy,  rút một điếu, ngậm lên miệng. Nơi công cộng cấm hút thuốc,  chỉ ngậm để giải toả cơn thèm.
Khách sạn thỉnh thoảng      nhưng vẫn  thấy bóng dáng Quý Tinh Dao.
Anh  đồng hồ, từ lúc cô nhắn tin đến giờ  qua mười lăm phút, dù  bò thì cũng nên bò  ngoài .
Cô nhờ  sắp xếp xe đón, đúng lúc  tiện đường qua  khách sạn, chẳng thêm bước nào, ngại thu cô tám trăm, nên trả  hai trăm.
Tạ Quân Trình  uống bốn, năm ly rượu ở quán bar, giờ  nóng  bực bội. Kẻ thù  đội trời chung  đụng mặt.
Mộ Cận Bùi là   khỏi khách sạn ,   thấy chiếc xe của “ông chủ nhà nghỉ” như lời đồn.
Dĩ nhiên, Tạ Quân Trình cũng  thấy .
Tạ Quân Trình   liếc Mộ Cận Bùi thêm một cái, cúi đầu nghịch bật lửa. Mộ Cận Bùi thì tìm kính râm đeo lên.
Cũng   ai khó chịu với ai hơn.
Quý Tinh Dao   nhà vệ sinh,  băng dán vết thương hai , đảm bảo   đau chân mới bước .
Tạ Quân Trình buồn chán, bật lửa, để sát điếu thuốc, đến khi gần cháy thì   nhanh chóng rút lửa về.
Cứ thế lặp  lặp ,  thấy thú vị   chán.
“Anh và Mộ Cận Bùi  trẻ con nhập ?” Quý Tinh Dao bước  gần.
Tạ Quân Trình thu bật lửa , kẹp điếu thuốc giữa ngón tay, “Cậu  trẻ con     dám , nhưng đây là nét ngây thơ.”
Quý Tinh Dao: “……”
Cô kéo cửa xe,   trong.
Lúc ở ngoài  cảm nhận rõ, nhưng khi Tạ Quân Trình lên xe,  gian chật kín lập tức ngập mùi rượu nồng nặc. Quý Tinh Dao hạ cửa kính xe xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-253.html.]
Cô liếc : “Bị phụ nữ đá ? Uống rượu giải sầu?”
Tạ Quân Trình  đôi co, rút một sợi t.h.u.ố.c lá nhai trong miệng, mãi mới mở lời, “ hẹn gặp Hứa Duệ, cô  là cháu gái của giáo sư Châu.”
Anh kể cho Quý Tinh Dao  tình hình của Pudding Nhỏ.
Ngay cả giáo sư Châu cũng cho rằng bệnh tình của Pudding Nhỏ  khả quan, nguồn động viên tinh thần duy nhất của  đột nhiên sụp đổ. Sau khi rời khỏi nhà hàng,   quán bar uống rượu.
Càng uống càng tỉnh táo.
Nỗi sợ hãi sắp mất  thứ quan trọng cứ thế lan khắp cơ thể , từ chân lên đến tứ chi.
Anh luôn tự tin, nghĩ   thể  bất cứ điều gì, nhưng giờ đây,   những    giữ , những nỗi đau   thể xua tan. 
Quý Tinh Dao mất một  thời gian dài mới tiêu hóa hết thông tin , như hy vọng  nảy mầm   mưa đá đánh trúng,  thể  gì hơn.
Cô bàn bạc với Tạ Quân Trình, “Hôm nay   suy nghĩ  lâu,  đưa Pudding Nhỏ về nước điều trị,  đổi môi trường và liệu pháp,  chắc  là chuyện . Anh thấy ?”
Cô lo Tạ Quân Trình sẽ  đồng ý, vì ở bệnh viện M.K, đội ngũ y tế của Pudding Nhỏ là hàng đầu, thiết  y tế cũng  nhất.
“Chẳng   cũng đến để gặp giáo sư Châu ? Chúng   thể  theo phác đồ mà giáo sư Châu đưa . Biết , hai đội ngũ kết hợp  sẽ tạo  điều bất ngờ.”
Tạ Quân Trình   gì,  rút một sợi t.h.u.ố.c lá nhai trong miệng, vị nhạt của thuốc lan  đầu lưỡi. “Hai đội ngũ hợp tác thì   Mộ Cận Bùi đồng ý,   là ông chủ của bệnh viện M.K, thành viên trong hội đồng quản trị phần lớn đều là  của  .”
“Cô    trong ngành nên  hiểu.” Anh nghiêng mặt  Quý Tinh Dao, “Dù Mộ Cận Bùi  đồng ý, thì thủ tục  đó cũng rườm rà. Hai đội ngũ y tế hợp tác xuyên quốc gia  giống như cô hợp tác với một phòng tranh ở nước ngoài  hai công ty hợp tác một dự án quốc tế, chỉ cần ký hợp đồng,  thủ tục đăng ký là xong. Trong hợp tác y tế, các kết quả nghiên cứu mới phát sinh trong quá trình hợp tác, quyền sở hữu sáng chế  tính thế nào?”
“Hợp tác thì cô đừng mơ, chờ đến khi tất cả thủ tục  thành, Pudding Nhỏ  đợi .” Quý Tinh Dao  cam lòng: “Vậy cứ thế từ bỏ ?” Thế giới của    từ “từ bỏ”. Tạ Quân Trình đáp: “Hiện tại cách nhanh nhất là đợi đội của giáo sư Châu phát triển thuốc mới, bệnh viện M.K đặt hàng nhập khẩu thuốc .”  việc    Mộ Cận Bùi đồng ý.
Anh  cô: “Cô   phiền chồng cũ của  giúp đỡ.”
Quý Tinh Dao đồng ý ngay lập tức: “Chuyện   thành vấn đề, sáng mai  sẽ đến tìm cô Bùi,   lúc   giám định huyết thống cũng nhờ cô .”
Tạ Quân Trình  nhịn  dội một gáo nước lạnh, “Cô  tìm bác dâu  cũng vô ích,   vì báo cáo giám định của cô, hai nhân viên   xử phạt nặng vì vi phạm đạo đức nghề nghiệp.”