Hà Sở Nghiêu đột nhiên   nên lời. Tất cả những chuyện của Quý Tinh Dao  đều  rõ. Năm đó cô trả nợ, mua nhà ở Giang Thành, đều là qua tay  xử lý, thậm chí còn dùng tên nhân viên của họ.
Tạ Quân Trình vốn   nhắc  chuyện cũ, nhưng đến giờ Hà Sở Nghiêu vẫn giữ cái vẻ đáng thương, như con lợn c.h.ế.t  sợ nước sôi, khiến   thể chịu nổi.
“Trước khi Nguyệt Nguyệt  bốn tuổi,  khi con bé  thể kiểm soát  cảm xúc của , Quý Tinh Dao   gì,    thấy ?”
“Chỉ    gặp con gái, cô    chắc?”
“Không    video của Pudding Nhỏ  ? Muốn xem thì  thể xem  điện thoại ?”
“Nếu  thì học thử Mộ Cận Bùi xem thế nào! Cậu   cái sự đau đáu, khắc khoải  nhận con gái như   ?”
Hà Sở Nghiêu chống hai tay  hông, cảm giác  thở nổi. “Cậu chính là    nhận  Pudding Nhỏ đúng ?”
Tạ Quân Trình  khẩy: “Không   cho  nhận. Nếu  ,  với Quý Tinh Dao còn  vất vả tìm bố ruột cho con bé  gì?”
“   cứ nhận bừa là !”
“Có thích hợp để nhận   cũng  qua  và Quý Tinh Dao đồng ý mới .”
Đôi mắt   nheo , ánh mắt như  c.h.é.m Hà Sở Nghiêu thành tám trăm mảnh: “Kết quả thì ? Cậu giấu cả  lẫn Quý Tinh Dao   xét nghiệm ADN, xong  cũng  thông báo gì, trực tiếp chạy tới tìm Pudding Nhỏ!”
“Cậu  phòng bệnh tìm Pudding Nhỏ, tìm thì cũng ,  hiểu  nôn nóng  gặp con gái, nhưng ít nhất cũng  cho con bé chuẩn  tâm lý,   cái gì thế ?”
Lời tiếp theo của Tạ Quân Trình đ.â.m thẳng  tim Hà Sở Nghiêu: “Đừng lấy cái sự hối hận giả tạo của    vẻ sâu nặng. Pudding Nhỏ   là cả mạng sống của . Cậu còn  Hoa Thần,   sẽ còn  vài đứa con nữa.”
“Nguyệt Nguyệt, con bé là cả mạng sống của Quý Tinh Dao và Mộ Cận Bùi, lúc sắp mất mạng họ vẫn nhịn  nhận. Mẹ nó chứ, ngay cả chút đau khổ  cũng  chịu nổi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-269.html.]
Hà Sở Nghiêu nheo mắt,  phản bác, cũng   gì để phản bác.
Tạ Quân Trình lớn thế ,  từng giảng giải với ai nhiều như hôm nay. “Phiền      chút .”
Hà Sở Nghiêu nhượng bộ: “Hai ngày tới  sẽ   phiền Pudding Nhỏ. Đợi con bé  định  sẽ đến gặp nó. Con bé…”
Còn   xong   Tạ Quân Trình cắt ngang: “Không cần . Từ giờ trở , con bé  liên quan gì đến  nữa.”
Hà Sở Nghiêu cố nén  phát tác,  nốt câu  ngắt: “Toàn bộ chi phí điều trị của Pudding Nhỏ  sẽ chịu trách nhiệm.” Đây là việc duy nhất   thể  cho con bé lúc .
Tạ Quân Trình  giọng mỉa mai: “Cậu chịu trách nhiệm? Cậu  tổng cộng sẽ tốn bao nhiêu tiền ? Dù may mắn, loại thuốc    hiệu quả, thì cũng    mất mấy năm mới chữa khỏi.  mời cả đội ngũ y tế hàng đầu của M.K tới hội chẩn và điều trị. Không  vài triệu  vài chục triệu là đủ . Cậu lấy cái gì để chịu trách nhiệm? Lấy tài sản chung của  và Hoa Thần ? Cô  đồng ý ?”
Hà Sở Nghiêu  Tạ Quân Trình chặn họng, suýt  thở nổi. Trước khi đăng ký kết hôn, để Hoa Thần yên tâm hơn về cuộc hôn nhân ,   thêm tên cô    bộ tài sản  sở hữu, giờ tất cả là tài sản chung.
Anh hiểu Hoa Thần, cô       lòng trắc ẩn.
“Cậu  mắng  thế nào cũng , nhưng đừng lôi Hoa Thần .”
Tạ Quân Trình   thời gian tranh luận chuyện . Anh đưa  tối hậu thư: “Đây là  đầu tiên. Lần  nếu  còn dám tới,  sẽ đánh ngay.”
Hà Sở Nghiêu  ơn Tạ Quân Trình vì tất cả những gì    cho Pudding Nhỏ. Ở một góc độ nào đó, Tạ Quân Trình là ân nhân của . Anh  nên lấy oán trả ơn, nhưng   thể mãi  gặp con gái .
Không còn cách nào khác,  : “  , cuối cùng chúng   đưa   tòa.”
Tạ Quân Trình bất ngờ bật  lạnh: “Vậy thì gặp  ở tòa.” Dù   cũng thừa tiền, đến lúc đó  sẽ mời đội ngũ luật sư đắt nhất nước Mỹ để đánh vụ . “Không thắng  ,    họ Tạ!”
Nói xong câu ,    bước .
Trong phòng bệnh, Pudding Nhỏ và Nguyệt Nguyệt đang dạy Quý Tinh Dao đánh đàn piano. Hai cô bé mỗi  nắm một tay của Quý Tinh Dao, thực sự dạy theo kiểu “cầm tay chỉ việc.”