】 Cô  hỏi: 【 Chị tìm em  chuyện gì ? 】
Đường Gia Lai: 【 Thì  là sếp của chúng  đến đây lấy tạp chí định kì gửi cho em, em đừng gấp, nhẫn nại chậm rãi cùng ngài  mài rũa ~ khí thế  thể thua .
 
】
Đường Gia Lai dù   việc cho Phòng trưng bày, cầm tiền lương của M.K,  thể đem hết  việc tiết lộ cho Quý Tinh Dao  vì  đành  dừng .
Dù  dựa  hiểu  của Đường Gia Lai với Bùi Ngọc, khẳng định là  ký hợp đồng với Quý Tinh Dao.
 
Chỉ cần Quý Tinh Dao  đủ kiên nhẫn cùng Cận Bùi từ từ  chuyện, cô  thể lấy  lợi ích  nhất.
 
Đường Gia Lai bỏ qua chủ đề  và bắt đầu phàn nàn:【Chị  tìm em giúp đỡ.
 
Tháng  là sinh nhật của con gái bạn ba chị, ba chị nhất quyết  cho chị tham dự,  chị bây giờ cùng một ruột với ba chị, phụ họa với ba chị     .
 
Hai  nhất định sắp xếp cuộc xem mắt trá hình cho chị, lúc đó em cùng chị   nếu  chị cũng    thế nào.】
Quý Tinh Dao lo lắng: 【 Em   kinh nghiệm, em     để giúp chị.
 
】
Đường Gia Lai: 【 Không cần kinh nghiệm, em chỉ cần  bên cạnh chị, cùng chị  chuyện,  cho  khác  cơ hội chen  là .】
Cái    khó  Quý Tinh Dao,  vặn cô cũng  việc  hỏi trực tiếp Đường Gia Lai.
 
Hai  trò chuyện suốt quãng đường, thời gian trôi qua nhanh chóng, Quý Tinh Dao cất điện thoại, bác Trương bá  vặn dừng  xe.
Mộ Cận Bùi trở  tầng , đang chờ cô.
Hôm nay Mộ Cận Bùi mặc trang phục công sở, bộ vest tối màu phối với áo sơ mi trắng, hẳn là buổi sáng  hoạt động thương vụ, còn buộc cả cà vạt.
 
Một tay  đút túi, hờ hững  dòng xe cộ qua   phố.
 
Khi tâm tình thả trôi những sắc bén    biến mất hơn nửa, lộ  một chút dịu dàng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-32.html.]
Quý Tinh Dao phát hiện bất kể khi  tập trung  việc  lúc nghiêm túc pha cà phê  ngay cả  tâm tình thả trôi, mỗi trạng thái đều là một khung cảnh khiến    thể dời mắt.
 
Trên tay  cầm túi  in logo M.K  đó, bên trong chắc là tạp chí định kì mà Đường Gia Lai  .
Quý Tinh Dao đến gần, “Thật ngại quá, để  chờ lâu như .”
Mộ Cận Bùi: “Người nên  lời xin  là .” Anh nghĩ rằng cô mỗi ngày đều ở phòng tranh.
 
“Lần   khi đến  sẽ gọi  cho em.”
Hai  cùng  bước  tòa nhà.
 
Bước  thang máy, Quý Tinh Dao đưa tay ấn tầng.
Trong lúc , ánh mắt Mộ Cận Bùi vô tình quét đến cổ tay cô,  liền giật : “Cho  xem đồng hồ đeo tay của em một chút.”
Quý Tinh Dao  nãy bận nhắn tin với Đường Gia Lai nên quên nguồn gốc của chiếc đồng hồ , cô  từng nghĩ đến việc lấy nó   mặt , cô đeo như  giống như cố ý thu hút sự chú ý của .
 
 bây giờ cũng chỉ  thể lấy nó xuống cho  xem.
“Tác phẩm của bậc thầy thiết kế Corey.” Quý Tinh Dao chủ động  ,   cần đoán  đoán .
Mộ Cận Bùi đang  ngạc nhiên,  đó cũng  quên hỏi cô: “Hôm qua em mượn đồng hồ của  để mang về so sánh ?”
Quý Tinh Dao  phủ nhận.
Mộ Cận Bùi  nghĩ rằng Quý Tinh Dao ngay từ đầu  thích chiếc đồng hồ đó,  cùng cô đeo đồng hồ đôi hơn ba năm và bây giờ họ gặp  , dường như  thứ   ước định từ .
 
Anh  hiệu cho cô: “Đưa tay cho .”
Anh  đeo đồng hồ cho cô một , Quý Tinh Dao  nhiều lời đưa tay tới.
Mộ Cận Bùi đặt túi xách  chân, cụp mắt xuống, cẩn thẩn đeo đồng hồ cho cô.
 
Thời gian như kéo khung cảnh   chậm, kéo dài suốt ba năm.
 
Cửa thang máy mở , đến tầng 52, hai   lượt   ngoài,  đó trò chuyện về tập tranh.
Chuyện về đồng hồ đôi dường như  hề xảy , nhưng bất kể là với Mộ Cận Bùi  Quý Tinh Dao, trong lòng họ cũng  gợn sóng  nhỏ.
Điều đầu tiên Mộ Cận Bùi  khi đến phòng vẽ là cởi âu phục phục để một bên   pha cà phê,  hỏi Quý Tinh Dao đêm mai  bận .
Quý Tinh Dao  trả lời mà hỏi : “Có   việc gì cần  giúp  ?”
“Ừm.” Mộ Cận Bùi  cô: “Tối mai nhờ em  cùng  đến buổi đấu giá.”.