Buổi sáng lặng lẽ trôi qua,  đến giờ cơm trưa.
 
Mộ Cận Bùi và Quý Tinh Dao   bàn vẽ của ,  ai  phiền ai,  một mạch suốt 3 tiếng đồng hồ, cho đến khi bác Trương đưa đồ ăn đến, bọn cô mải mê quá mức nên  chú ý đến tiếng mở cửa.
 
Mỗi khi đến giờ ăn bác Trương luôn vô cùng bối rối, đợi lâu sợ đồ ăn  ngon cũng sợ Quý Tinh Dao ăn uống thất thường sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng nếu gọi cô dùng cơm  sợ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ và linh cảm sáng tác của cô.
Ông đặt phần thức ăn lên bàn ,  ở đó  Quý Tinh Dao    Mộ Cận Bùi, hai   đối diện , cách bàn vẽ ai cũng   thấy ai.
Mộ Cận Bùi là  chú ý đến bác Trương đầu tiên,  thu bút thì thấy bên khu nghỉ ngơi   đang .
Anh nhẹ giọng  qua, "Bác để ở đây , lát nữa cháu sẽ gọi Tinh Dao ăn cơm."
Bác Trương rời , mở cửa đóng cửa đều cẩn thận nhẹ nhàng.
Mộ Cận Bùi  vội gọi Quý Tinh Dao mà  pha cà phê .
Cuối cùng mùi cà phê  hấp dẫn Quý Tinh Dao, cô ngẩng đầu  Mộ Cận Bùi đang dựa  tủ rượu,  cũng đang  về phía cô.
Cô mỉm  với , lúc  mới nhớ   hỏi: "Mấy giờ  ?" Vừa  cô  cúi đầu  đồng hồ, Mộ Cận Bùi cũng trả lời cô: "12 giờ rưỡi."
Quý Tinh Dao nghi hoặc: "Bác Trương hôm nay  còn  mua đồ ăn nhỉ?" Buổi sáng cô    với bác buổi trưa  ăn gì, bao gồm cả những món Mộ Cận Bùi thích ăn.
 
Mộ Cận Bùi chỉ  bàn : "Đã sớm đưa tới , em uống ly cà phê  ăn." Hộp đóng gói do chính bác Trương chuẩn , nó  thể giữ nhiệt.
Quý Tinh Dao: "Vậy  đợi em mười phút, mười phút  em  thể vẽ xong ."
Mộ Cận Bùi hỏi: "Là vẽ xong bản phác họa  là xong  bộ?"
"« Tinh Dao 4 »   thành." Quý Tinh Dao cuối cùng cũng  thành bức tranh.
 
Tác phẩm  từ khi lên bố cục cho đến khi  thành mất gần hai tháng, phá vỡ kỉ lục thời gian sáng tác hệ liệt Tinh Dao của cô.
 
Đặc biệt là trong ba giờ của hôm nay, hiệu suất  việc và linh cảm sáng tác mà  đây  thể duy trì trong một tuần hôm nay  ùa đến.
Mộ Cận Bùi   qua thưởng thức,  nâng bước chân   hạ xuống, hỏi ý kiến cô, "Anh  thể xem   ?"
Quý Tinh Dao lắc đầu  cần suy nghĩ, "Không , khi nào màu vẽ khô hết em sẽ cho  xem."
Điều đó sẽ  chờ hơn nửa năm hoặc thậm chí lâu hơn.
 
Mộ Cận Bùi  cô,  ép buộc cô nữa.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-60.html.]
Cà phê  pha xong,  tắt máy pha.
Quý Tinh Dao hôm nay  vui, cô mở một chai vang đỏ để chúc mừng, rót cho Mộ Cận Bùi nửa ly và rót cho  hơn đáy ly một xíu.
 
"Buổi chiều  tiếp tục vẽ , em  ngoài gặp bác sĩ Lạc một chuyến." Cô đậy  chai rượu  đem  cất.
Mộ Cận Bùi  cô: "Em còn  khỏe ?"
Quý Tinh Dao gật đầu, "Vẫn  chút  bình thường, cũng   gì, em sẽ tiếp tục điều trị." Đã hơn một tháng  nhưng kinh nguyệt của cô vẫn  đến, cô  sớm điều trị.
 
Mộ Cận Bùi: "Anh  cùng em." Anh : "Sẵn tiện   thăm Lạc Tùng."
Quý Tinh Dao nhắc nhở : "Thời gian xem bệnh chỉ  vài phút, các  cũng  thể   mấy câu,  của bác sĩ Lạc  hết,   chừng   còn  tăng ca."
Mộ Cận Bùi cũng   chuyện gì gấp để  chuyện với Lạc Tùng, chỉ là  lâu  gặp , "Vừa  buổi tối chúng  cùng ăn một bữa cơm."
Quý Tinh Dao  đùa: "Biết  em sẽ  đăng ký , đợi buổi tối gặp   luôn."
Hôm nay nhà hàng vẫn gửi hai phần nấm nướng.
 
Cô chia   cắn một miếng, phần còn  đưa đến bên miệng Mộ Cận Bùi.
 
"Yêu đương với em sẽ  chán, chỉ cần em vẽ sẽ  để ý đến ai."
Mộ Cận Bùi chậm rãi nuốt nấm xuống, "Anh bình thường cũng bận rộn,  thích náo nhiệt." Ở chung như thế  cũng .
"Nếu rảnh  sẽ đến phòng tranh sắp xếp bối cảnh cho em."
"Còn  pha cà phê cho em nữa."
"Được."
"Vậy    cân nhắc..."
Cô   tiếp nữa,  như    .
 
Mộ Cận Bùi  cô   gì, cô   suy nghĩ việc  mẫu cho cô, cô  vẽ bóng lưng .
 
Anh cầm ly rượu lên  cùng cô chạm ly, "Nếu    cân nhắc, em  giận ?"
Quý Tinh Dao nhấp một ngụm rượu nhỏ, "Em  giận,  mẫu cho em thuộc về phạm trù công việc,  cũng  chính kiến của , giống như em ký hợp đồng  chia 3:7 .