Quý Tinh Dao: "..."
Lần  về chung cư Quý Tinh Dao  sớm lấy thẻ   và đưa cho tài xế, ô tô chạy một mạch đến lối  thang máy ở hầm đậu xe.
 
Trong thang máy gia đình, chờ cửa thang máy đóng , Quý Tinh Dao kiễng chân tới gần môi  nhưng  hôn , dừng  ở  cách hai centimet.
Mộ Cận Bùi chiếm lấy môi cô, dùng sức hôn thật mạnh.
 
Trong tay  còn cầm ly cà phê giữ nhiệt của cô, tay còn  vòng qua ôm eo cô nhất bổng cô lên cách mặt đất.
 
Quý Tinh Dao thích  ôm giữa  trung như ,   mật  rung động.
 
Vào đến căn hộ, Quý Tinh Dao bật tất cả đèn lên, Mộ Cận Bùi cởi áo khoác bắt đầu sắp xếp  phòng khách.
Quý Tinh Dao lười biếng dựa  sô pha, cô lật  các tạp san định kì của Phòng trưng bày M.K, thỉnh thoảng ánh mắt sẽ rơi   Mộ Cận Bùi.
 
Anh nghiêm túc giúp cô bài trí mẫu vật  cô vô cùng mê đắm,  khi kế tiếp  sẽ dùng mẫu vật nào cô  thể đoán , cảm giác tâm linh tương thông  thật kì diệu.
 
Quý Tinh Dao đem tập san đặt bên cạnh,  chân trần qua.
Mộ Cận Bùi nửa  xổm  cửa sổ kiểu Pháp, bố trí cho cô một khung cảnh với nhiều chậu cây nhỏ và hoa khô.
 
Nhìn trông giống như một chùm chậu hoa nhưng từ góc độ khác  nếu tinh tế  sẽ thấy một chậu hoa  thể là trung tâm bức tranh   nền cho những chậu hoa khác trong bức tranh khác.
Tưởng chừng là cùng  nhưng cuối cùng cũng chỉ  một .
"Chủ đề  là gì?" Quý Tinh Dao đặt tay lên vai .
 
Mộ Cận Bùi: "Một bông hoa, một thế giới."
Quý Tinh Dao  chăm chú những chậu hoa nhỏ nửa ngày,  đó duỗi  chân , đó là bàn chân   mang giày  trầy, giờ     vết sẹo nữa.
 
Mộ Cận Bùi ***** mu bàn chân cô, "Không lạnh ?"
"Em quen , ở nhà em đều  mang giày." Cô hỏi , "Nếu đem bàn chân  để  bố trí  mẫu vật,  nghĩ đến chủ đề gì?"
Mộ Cận Bùi gãi lòng bàn chân của cô, "« Quấy rối »."
Quý Tinh Dao sợ nhột,  đem chân rụt về   đem chân đưa tới, cô : "Chủ đề của  là « Một bông hoa, một thế giới »,  của em liền là « Đi  thế giới của  », hôm nào em sẽ  mẫu cho  vẽ, vẽ xong  gửi  cho em.
 
Mộ Cận Bùi ngẩng đầu  cô, ý  từ trong mắt cô nhiễm đến đuôi lông mày.
 
Lần đầu tiên gặp cô tại tiệc tối buổi đấu giá, lúc  cô là nàng tiên lạnh lùng  dính khói lửa trần gian.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-66.html.]
Giờ khắc , cô rơi xuống trần gian.
Quý Tinh Dao dùng điều đó ám chỉ : "Xem em hào phóng  kìa, chủ động  mẫu cho ."
Mộ Cận Bùi  trả lời,  dùng tay đỡ chân cô, "Hôm nào rảnh  đến vẽ bức tranh , em ở bên cạnh   lập tức dựng cảnh lên."
Quý Tinh Dao  xung quanh một chút, đoán   sẽ cầm chậu hoa nào, cô   chậu hoa đó để chặn .
 
Mộ Cận Bùi: "..." Anh  dậy, ôm cô đặt sang một bên.
 
Một buổi tối Quý Tinh Dao đều là như thế   mệt mỏi, Mộ Cận Bùi  dùng mẫu vật gì cô sẽ chặn  ở  mẫu vật đó, Mộ Cận Bùi bài bố bốn tràng cảnh, ôm cô  tới  lui hơn hai mươi lượt.
Làm xong Mộ Cận Bùi  pha cà phê cho Quý Tinh Dao.
Trong lúc chờ cà phê, Quý Tinh Dao tắt đèn trong phòng khách.
"Mộ Cận Bùi."
"Hả?"
"Anh tới đây."
"Có chuyển gì thế?" Mộ Cận Bùi lau tay và  tới.
Quý Tinh Dao kéo màn cửa , chỉ  ngoài cửa sổ.
Bầu trời đêm nay thật , mây nhẹ trôi, vài vì  cùng trăng sáng.
 
Ngược chiều ánh sáng, hình dáng  sắc nét, đường quai hàm cứng rắn và góc cạnh.
 
Quý Tinh Dao nhấc chân hôn lên cằm .
Mộ Cận Bùi vẫn như cũ dùng một tay ôm cô, mũi chân  vặn cách mặt đất.
Ngoài cửa sổ,  sáng  bạn với vầng trăng.
Trong phòng,   cô.
Rạng sáng, Mộ Cận Bùi chờ Quý Tinh Dao ngủ mới rời .
Trữ Chinh một mực chờ ở trong xe  lầu,  còn  chuyện  nhắc nhở sếp, cũng là buổi chiều sếp phân phó  đến tiệm hoa mua hoa  mới nhớ tới, "Mộ tổng, sắp đến Tết Nguyên Đán, ngài đừng quên chuẩn  quà năm mới cho Quý tiểu thư."
Hắn  sợ sếp nghĩ theo quán tính xem ngày tết là ngày nghỉ.
 
Những năm qua chịu ảnh hưởng từ ba nuôi, Mộ Cận Bùi  rằng  nên tặng quà cho bạn gái trong những dịp lễ.
 
Bất kể dịp lễ nào Mộ Ôn Hoài đều sẽ chuẩn  quà cho Bùi Ngọc, kể cả ngày quốc tế thiếu nhi.
Anh   nên tặng quà gì cho Quý Tinh Dao.
Trữ Chinh: "Chỉ còn vài ngày nữa là Tết Nguyên Đán, đặt từ nước ngoài về cũng  kịp."
Mộ Cận Bùi  khỏi ngẩng đầu  lên tầng lầu  tắt đèn,    ý tưởng, "Tự  thiết kế,   liên hệ những bên may vá cao cấp ở Bắc Kinh ."
Trữ Chinh: "Vâng." Hắn tưởng rằng sếp định chế lễ phục, "Còn chất liệu vải thì  ạ? Ngài  chuẩn  họa tiết và màu sắc như thế nào?"
Mộ Cận Bùi: "Không   lễ phục."
Editor: Chương  dài khiếp luôn á..