"Tinh Dao, cháu  đánh cầu lông ?" Bà nội hỏi.
Quý Tinh Dao: "Khi còn bé cháu và ba  đánh qua mấy ,   thỉnh thoảng  đánh tennis, cũng  nhiều năm cháu  chơi cầu lông ạ."
Bà nội: "Ta cũng chỉ nhất thời hứng thú,    thích đánh tennis nhưng hiện tại tuổi già sức yếu, ông nội Cận Bùi cũng   mặc áo giáp,  trắng  là ông   mặc  nữa  nên chỉ  thể đánh một chút cầu lông."
Quý Tinh Dao  hiểu vì  ông  mặc áo giáp.
Mộ Cận Bùi giải thích: "Nếu  mặc cầu sẽ đánh lên  ông."
Bà nội chính  , "Điều đó chứng tỏ kỹ thuật của ông nội con  bằng  khác thôi."
Trái  đánh nửa giờ, ông bà  mệt nên bảo quản gia thu vợt .
Ông nội đề xuất  xem máy bay trực thăng, bốn  cùng quản gia   sân , tạo hình và màu trực thăng đều là những thứ mà Quý Tinh Dao thích.
Mộ Cận Bùi  qua mất hết cả hứng,    chút nào hứng thú đối với máy bay trực thăng.
 
Bà nội một mực  hiểu, "Cận Bùi,  cháu  chuẩn  sẵn một chiếc trong nhà dùng cho tiện."
Mộ Cận Bùi: "Cháu dùng đến ít, đặt ở nhà lãng phí ạ."
Đương nhiên đây đều là lấy cớ.
Máy bay trực thăng là cấm kỵ, là một trong những ác mộng và vết thương lòng từ những gì  xảy  với tất cả những   yêu của  bao gồm cả ba  .
 
Những năm qua   một   lên máy bay trực thăng.
 
Hôm nay là  đầu tiên Quý Tinh Dao đến nhà chơi, ông bà nội đem chiếc máy bay trực thăng  tặng cho Mộ Cận Bùi và Quý Tinh Dao.
Ông nội : "Các cháu  thiếu thứ gì nhưng  thiếu trực thăng,  nó   đến đây cũng tiện  cần   mấy giờ xe, Tinh Dao cũng  thể từ    xuống xem khung cảnh vùng ."
Mộ Cận Bùi vốn định nhẹ nhàng từ chối nhưng Quý Tinh Dao thật sự  thích, cuối cùng  vẫn nhận lấy món quà.
 
Ông cụ Mộ vỗ về vợ , "Đi  nhà ,   bà quần áo mỏng manh đừng để  lạnh." Chính ông quần áo   cũng  dày,   chơi bóng bọn ông đều mặc đồ thể thao ngoài trời, lúc chơi bóng còn thấy  nóng lúc  dừng   khỏi cảm thấy  chút lạnh.
Mấy  trở về phòng.
Bài trí trong biệt thự tương tự với biệt thự của Mộ Cận Bùi đều vô cùng trang nhã và xa hoa.
 
Ông bà cụ về phòng  quần áo để bọn  tùy ý tham quan căn nhà.
Quý Tinh Dao thấy  ảnh chụp Mộ Cận Bùi khi còn bé,  hình Bùi Ngọc ôm  còn  Mộ Ôn Hoài dẫn  chụp  xe đua.
 
cô  ảnh chụp     ở hiện tại, "Khi còn bé thì vui vẻ, lớn lên   lạnh lùng như thế."
Mộ Cận Bùi Ừ một tiếng  đáp .
 
Anh nắm tay cô, "Dẫn em  xem hầm rượu  chọn mấy chau rượu vang."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chiem-huu/chuong-79.html.]
Muốn  hầm rượu   qua câu cầu vòm bắc qua sông, trời lạnh nên nước sông kết băng.
Quý Tinh Dao   cầu  xuống, cảnh  của trang viên thu hết  mắt cô, cô chỉ  mặt sông, "Nếu trượt băng  đây chắc là thú vị lắm."
Mộ Cận Bùi: "Không thể trượt."
"Nhìn qua cũng đóng băng  dày mà."
"Lỡ như rơi xuống dày đến  cũng  an ." Cũng    ai  ngã xuống, hai năm  lễ kỉ niệm kết hôn sáu mươi năm của ông bà nội  mời những vị lãnh đạo của tập đoàn đến trang viên để ăn mừng và nghỉ mát.
 
Lúc  nước sông cũng  đóng băng một tầng  dày,  mấy đứa bé chơi đùa  đó, một lát    một đứa bé rớt xuống, Hứa Duệ xuống nước cứu  kết quả là chân  chuột rút.
Với  mà  đó  tính là bóng ma tâm lý nhưng cũng   là ký ức   gì.
Quý Tinh Dao nửa đùa nửa thật: "Em thật  rơi xuống,  kéo em lên là  ."
Mộ Cận Bùi   mắt cô, "Anh kéo em lên quần áo cũng đều ướt đẫm." Anh khẽ nhếch cầm: "Đi thôi,  cầu gió lớn." Anh đội mũ của chiếc áo khoác lông vũ lên cho cô.
 
Hầm rượu   chuyên quản lý phân thành hai khu vực, một bên là hầm chứa rượu vang và một bên là khu vực trưng bày rượu mạnh.
 
Mỗi bên đều  yêu cầu về nhiệt độ và độ ẩm khác .
 
Quý Tinh Dao   hứng thú với rượu mạnh, cô  thẳng đến hầm rượu vang.
 
Mộ Cận Bùi   quen thuộc với hầm rượu nhưng vẫn  kiên nhẫn  dạo cùng cô.
 
Trên giá  nhiều chai rượu rực rỡ muôn màu,  ánh đèn nó càng thêm nổi bật, hiện  vẻ  mê ly mờ ảo.
 
Cô cũng   am hiểu sâu sắc về rượu vang đỏ, uống nhiều  thì sẽ chú ý đến mùi vị của nó thôi.
 
"Tất cả rượu ở đây đều do ông nội cất giữ ?"
Mộ Cận Bùi đút hai tay  túi  theo  cô, "Nhà  mỗi  đều  rượu của  ở đây."
"Một  một cái khu vực ?"
"Không , dựa theo chủng loại mà sắp xếp.
 
Mỗi khu vực đều  giá rượu của mỗi , chỉ là chứa  lượng nhiều  ít thôi nhưng của ông nội là nhiều nhất, của ông chiếm hết giá rượu của bà nội."
Quý Tinh Dao  đầu, "Vậy còn ,  trữ nhiều ?"
"Cũng  nhiều lắm.
 
" Mộ Cận Bùi: "Tất cả đều là   cất giữ, hai năm nay   thời gian  sưu tầm nữa."