Phía đối diện  vang lên những tiếng nấc nghẹn ngào. Lục Triệt trầm tư mấy giây   với vẻ thất vọng: “Mạn Mạn, em nhất định cứ  khiến tất cả   ngượng ngùng gượng gạo thế  mới vui vẻ ư?”
 
Anh  tiếp tục : “ là Âm Âm  sai, nhưng nếu   em  thì em cũng sẽ  nhận  món quà  thể gọi là  mỹ . Em  kém tuổi em, khó tránh khỏi trẻ con hơn chút. Em  thể tha thứ cho em    ?”
 
 vẫy tay gọi phục vụ tới, trả menu cho nhân viên  mới  đầu  về đôi mắt đầy ý phàn nàn của Lục Triệt.
 
“Đầu tiên,    khi cô   hỏng ngày sinh nhật của  thì chính miệng cam đoan sẽ    .”  liếc  Cố Tư Âm đang  ngừng nức nở. “Cho nên lời hứa của em Cố đây  khác gì quả rắm thả phát là xong ?”
 
Cô  cun cút như  chặn họng, sắc mặt từ đỏ chuyển sang trắng   đỏ bừng.
 
 thu ánh mắt , nghiêng đầu hỏi Lục Triệt: “Cô  ít tuổi hơn ? So   sẽ c.h.ế.t  đây , kính già  ưu tiên  nhường trẻ chứ. Sao   bảo cô  tôn trọng  chút, bớt đến kiếm chuyện với  giùm?”
 
Lục Triệt   bắt chẹt, ngập ngừng    thôi,   nên trả lời thế nào.
 
 phiền chán gõ mặt bàn, cho   thời gian tỏ thái độ.
 
Bên  Cố Tư Âm thấy   do dự thì cắn răng quyết tâm sụt sịt  dậy: “Vậy em  là  chứ gì.”
 
Cô   thì dứt khoát nhưng ánh mắt  lưu luyến  nỡ rời xa, dán chặt  mặt Lục Triệt: “Anh Triệt, hôm nay em lập tức về ngay. Sau  cũng  dám quấy rầy  nữa.”
 
Cố Tư Âm  dứt lời thì Lục Triệt  phắt lên:
 
“Không !”
 
 ngửa đầu, một vệt đỏ hồng  tai gần gáy Lục Triệt đập  mắt bất ngờ đến  kịp đề phòng.
 
 ngạc nhiên  Cố Tư Âm, lúc  mới để ý hôm nay cô  cũng mặc váy cao cổ. Lại liên tưởng đến hồi sáng Lục Triệt mãi  trả lời tin nhắn, ba m.á.u sáu cơn nháy mắt cuồn cuộn trong lòng.
 
 nâng chén  trong tầm tay, trầm giọng hỏi: “Lục Triệt, tối hôm qua  ở nơi nào?”
 
Lục Triệt cúi đầu,  nén nổi bối rối.
 
Cố Tư Âm cũng bối rối y chang, trong mắt  sự đắc ý chợt lóe lên  biến mất.
 
Như thế   còn thắc mắc gì nữa?
 
 lúc  đang chuẩn   dậy đập chén thì bỗng  tiếng đùa cợt vang lên  lưng: “Hai vị đây đang đóng phim thần tượng đấy ?”
 
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
13.
Không cần  đầu   cũng  thể tưởng tượng  tư thế hai tay xỏ túi hóng xem phim hài của Mạnh Trúc Di.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chien-than-ngon-ngu-an-man/10.html.]
 
“Sếp Tiểu Mạnh?” Lục Triệt  bất ngờ,  gượng gạo. “Chỉ là giữa  với bạn gái  chút hiểu lầm thôi."
 
Mạnh Trúc Di   gì, tiến lên hai bước cầm lấy chén sứ trong tay :
 
“Mới  gặp mấy ngày mà em  định hóa  thành nhân vật vi phạm pháp chế* luôn đấy ?”
 
(*nguyên gốc 法制咖, 法制 là pháp chế, 咖 trong ngành giải trí Đài Loan  nghĩa là diễn viên hoặc nhân vật. Cụm từ  thường  dùng khi  nổi tiếng phạm pháp)
 
 lạnh lùng hừ một tiếng  để ý tới  , Lục Triệt bên cạnh  ngạc nhiên: “Hai  quen  ?”
 
  thèm giải thích nhiều với  , nhướng mày  khuôn mặt   từ bao giờ  trở nên xa lạ thế: “Tóm  là  ngoại tình chứ gì?”
 
Quần chúng đang hóng hớt xung quanh trợn mắt thao láo, dứt khoát khỏi giả vờ  lén mà  qua  trừng trừng, ước gì  thẳng sang bàn  để xem cho rõ.
 
Lục Triệt  tật giật , nghẹn lời đến đỏ cả mặt. Anh  chỉ dám liếc trái liếc  chứ  dám ngẩng đầu   mắt .
 
Đồ hèn.
 
 chê bai trong lòng, đang định mở miệng cho một bài ca chào hỏi cả nhà kẻ bội bạc thì đột nhiên Cố Tư Âm  vẻ thấy c.h.ế.t  sờn  chắn  mặt  .
 
Nước mắt chực tràn bờ mi, cô   một cách thành khẩn: “Chị Mạn Mạn, em với  Triệt vốn là thanh mai trúc mã, hai nhà cũng   dự định đính hôn từ lâu .”
 
“Em   hai  chị quen   tàu điện ngầm. Chắc chị  , đấy là  đầu tiên  Triệt  tàu địa ngầm, Hôm đó   dành riêng để  đến trường thăm em.”
 
“Sở dĩ   ở bên chị là vì  hiểu rõ lòng . Tối hôm qua em uống quá chén nên  Triệt đưa em về…” Nói đến đây cô  cố ý dừng  hai giây, thẹn thùng  mặt : “Sau đó   và em bày tỏ thẳng thắn  mới phát hiện cả hai đều  tình cảm  sâu đậm với đối phương.”
 
“Chị Mạn Mạn ! Dù  chị cũng  sếp Tiểu Mạnh đây , chị  thể buông tha cho  Triệt và tác thành cho chúng em  ?”
 
Vừa  lời  cô    Lục Triệt, ánh mắt cứ  gọi là dạt dào tình ý.
 
Nghe thấy hai câu cuối cùng, vẻ mặt Lục Triệt đầy phức tạp, ánh mắt   chuyển qua chuyển  giữa  và Mạnh Trúc Di.
 
Bụng  nôn nao,   phí lời   mở nắp ấm nước, tạt thẳng mặt hai cái thứ trơ trẽn .
 
“Ấy!” Cố Tư Âm cách  gần nhất nên hứng trọn. Cô  hét lên một tiếng,   nhào  trong vòng tay của Lục Triệt.
 
Nước nhỏ tí tách từ từng lọn tóc  đầu  . Lục Triệt ôm chặt Cố Tư Âm, khóe mắt đỏ hoe: “Đều là  của , em đánh  mắng  thế nào  cũng chịu.  Âm Âm say mà, em     gì.”
 
“Huống hồ…” Mặt đen như đ.í.t nồi,   thở hắt  đầy khó nhọc. “...Em cũng mập mờ với tổng giám đốc Tiểu Mạnh đấy thôi. Coi như chúng  huề.”