Hiện giờ tiểu thư  bắt đầu thêu hỷ phục.
 
Ta cũng tất bật ngược xuôi,  bỏ sót chi tiết nào trong việc kiểm tra danh sách đồ cưới.
 
Trong phủ ai cũng ,  là nha   xinh   trung thành nhất bên cạnh tiểu thư,   sẽ theo nàng xuất giá.
 
Theo lẽ thường, nha  theo  của hồi môn đa phần sẽ thành thông phòng.
 
Thế nên   đương nhiên cho rằng,  khi tiểu thư gả sang Từ gia, nhất định sẽ để cô gia “khai diện” cho .
 
Ai nấy đều bảo   , nhưng trong lòng   chẳng hề .
 
Tiểu thư và Từ Trường Phong tâm đầu ý hợp,  thật sự   chen chân  giữa hai  họ. 
 
 nếu để một nha đầu khác  thông phòng cho ,   sợ nàng  nảy sinh lòng tranh sủng với tiểu thư.
 
Tóm , vì chuyện  mà dạo gần đây  lo lắng  yên.
 
Hôm đó, khi hộ vệ của Từ Trường Phong là Triển Dực đến đưa đồ cho tiểu thư,  đang nhăn mày than thở.
 
Nghe rõ nguyên do, Triển Dực bỗng bật  thành tiếng:
 
“Chà,  tưởng chuyện gì to tát lắm cơ!”
 
“Chỉ chút chuyện con con thế  mà ngươi cũng  giải quyết , còn dám nhận là cánh tay  của Tạ tiểu thư ?”
 
Ta trừng mắt lườm  một cái:
 
“Vậy Triển hộ vệ  cao kiến gì?”
 
Ta chỉ hỏi bâng quơ thôi. 
 
Dù  cái tên  cả ngày chẳng  đắn chút nào,   tin  thật sự  chủ ý  ho gì.
 
Nào ngờ Triển Dực  nghiêm túc ho một tiếng:
 
“Ngươi    thông phòng cho nhị công tử nhà , thì tìm cho  một lang quân  từ bên cạnh ngài  là ,   thành  , cứ ở bên cạnh tiểu thư  quản sự nương tử, chẳng  là   cả đôi đường ?”
 
Làm quản sự nương tử của tiểu thư?
 
Lời của Triển Dực khiến  như bừng tỉnh khỏi mộng.
 
 ! 
 
Dù   thông phòng,   quản sự nương tử cũng  thể ở cạnh tiểu thư mà!
 
Quả thật là  trong cuộc thường mê ,  ngoài tỉnh táo, cách đơn giản như ,  mà    từng nghĩ tới.
 
“Cảm ơn Triển hộ vệ  chỉ lối cho ,  ngờ cái miệng chó nhà ngươi thật sự  thể phun  ngà voi đấy.”
 
“Lần  ngươi đến,  mời ngươi ăn bánh quế hoa.”
 
Ta mỉm  với , nhấc váy chạy về nội viện.
 
“Được thôi  thôi…”
 
Triển Dực đắc ý vẫy tay, nhưng một lúc  mới sực nhận  điểm bất thường, liền chống nạnh hậm hực hét lớn về phía bóng lưng :
 
“Tiểu Từ Trúc,   ngươi  ai là chó hả!!!”
 
Ta  thèm để ý đến , chỉ khẽ cong môi, chạy thẳng về phòng khuê của tiểu thư.
 
Tiểu thư đang thêu hỷ phục, thấy  thở hổn hển chạy , còn tưởng trong phủ xảy  chuyện gì nghiêm trọng.
 
Sau khi  giải thích xong, nàng liền cong mày, che miệng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chieu-ngoc-mua-thu/2.html.]
 
“Ta còn tưởng là việc lớn gì cơ chứ.”
 
“Quên   với ngươi, mấy hôm  Trường Phong ca ca của   , Từ gia  gia quy, nam nhân  bốn mươi tuổi   con thì mới  nạp .”
 
A?
 
Từ gia còn  gia quy như thế?
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta  ngẩn ,  lập tức khổ sở  nàng:
 
“Vậy bao ngày nay nô tỳ lo lắng cũng uổng phí  ?”
 
“Coi như ngươi thương  đó.”
 
Tiểu thư đặt kim thêu xuống, nắm lấy tay :
 
“Từ Trúc, tuy ngoài mặt chúng  là chủ tớ, nhưng trong lòng  vẫn luôn xem ngươi như tỷ ,   nếu ngươi đồng ý giúp  quản gia,  còn cầu  .”
 
Tay nàng quá ấm,  tim  cũng nóng ran.
 
Ta nghĩ, kiếp  chắc chắn     nhiều điều thiện, nên kiếp  mới gặp  một tiểu thư  như thế.
 
, ông trời    chúng  sống yên .
 
Nước đầy thì tràn, trăng tròn  sẽ khuyết, dường như đó mới là chân lý bất biến của thế gian .
 
3
 
Đầu xuân, một phong quân báo phá tan sự yên bình của Vọng Kinh.
 
Khương Tộc ở phương Bắc xâm phạm, thế tới như chẻ tre, hiện  chiếm  hai thành trì.
 
Bệ hạ giận dữ, hạ chiếu lệnh cho Từ tướng quân dẫn binh tiếp viện, đoạt  đất  mất.
 
Tiểu thư nhận  tin, lo lắng đến mất ăn mất ngủ.
 
Hôn kỳ vốn định  tháng ,  mà lúc   xảy  chiến sự, nàng   thể  sốt ruột?
 
Thấy đôi mắt nàng đỏ hoe,   nhịn  lòng xót xa, khẽ :
 
“Hay là để lão gia  cung cầu xin thánh thượng khai ân, đợt xuất chinh  đừng để Từ nhị công tử  nữa…”
 
Trong sân nổi gió.
 
Gió xuân lành lạnh, thổi rơi giọt lệ sắp tràn khỏi khóe mắt tiểu thư.
 
Nàng lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu từ chối đề nghị của :
 
“Trường Phong ca ca sinh  trong Từ gia, bảo gia vệ quốc  là trách nhiệm khắc sâu  m.á.u thịt. Nay ngoại địch xâm phạm, bách tính phương Bắc chìm trong nước lửa,    thể vì tư tình cá nhân mà cưỡng ép giữ  ?”
 
“Từ Trúc,   thể giữ  , cũng   tư cách giữ .”
 
Đêm  ngày lên đường, Từ Trường Phong lén đến phủ Thái phó một chuyến.
 
Ngài  cùng tiểu thư  chuyện trong phòng, còn  và Triển Dực  canh ngoài sân.
 
Trong viện, hoa đào nở rộ.
 
Gió nhẹ thổi qua, cánh hoa rơi đầy mặt đất.
 
Triển Dực giơ tay phủi những cánh hoa rơi  tóc , tùy ý hỏi:
 
“Chuyện   ngươi suy nghĩ đến  ? Bên cạnh Nhị công tử,  ai lọt  mắt ngươi ?”