Hai   đến cửa phòng riêng, mở cửa bước , liền thấy Diệp Thanh Minh và Từ Hàng mỗi  kẹp một điếu thuốc, ngẩng đầu  hút    đang  chuyện gì.
 
 
Trần Phồn mím môi,  đến  mặt Diệp Thanh Minh, rút điếu thuốc trong tay Diệp Thanh Minh , mạnh tay dụi tắt  gạt tàn. Từ Hàng  một bên chậm chạp nhận ,  thấy sắc mặt của Trần Phồn, cũng lẳng lặng dụi tắt điếu thuốc trong tay .
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Diệp Thanh Minh  gượng gạo  với Trần Phồn: “Phồn Phồn, con  tìm Quản lý Mã  đúng ? Quản lý Mã  món gì ngon cho con đấy?”
 
 
Trần Phồn cũng   gì,  xuống cạnh Diệp Thanh Minh, kéo tay Diệp Thanh Minh bắt mạch, cô trầm mặt bắt mạch một lúc lâu,   đổi sang tay .
 
 
Diệp Thanh Minh bất đắc dĩ  với Từ Hàng và Liễu Tư Lan, nhưng  khiến Liễu Tư Lan  mà thèm thuồng  thôi. Trong nhà  một đứa con gái thật ,  thể quản bố như ,   đỡ bao nhiêu lo lắng chứ?
 
 
Trần Phồn thấy Thư ký Nghiêm cũng ở trong phòng riêng, liền  với : “Anh Nghiêm, bố con gần đây cần uống thuốc Bắc để điều dưỡng, lát nữa con sẽ kê một đơn thuốc,  phiền  Nghiêm giúp con giám sát bố, thuốc sáng tối  uống đúng giờ.”
 
 
Thư ký Nghiêm liên tục gật đầu, Diệp Thanh Minh liền : “Phồn Phồn, bố gần đây chỉ là công việc bận rộn hơn một chút thôi.”
 
 
Trần Phồn cúi đầu   gì, Diệp Thanh Minh nhẹ nhàng vỗ vai Trần Phồn: “Thôi  , bố  lời con, để  Nghiêm giám sát bố uống thuốc, giám sát bố hút ít thuốc thôi   ?”
 
 
Trần Phồn ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe,  Diệp Thanh Minh giật , vội vàng : “Bố hứa với con, nhất định sẽ hút ít thuốc, ăn cơm đúng giờ, uống thuốc đúng giờ   ?”
 
 
Trần Phồn khụt khịt một tiếng: “Bố ơi, con  công việc  quan trọng với bố, nhưng bố đối với con cũng  quan trọng mà. Bố là bố của con, là sự tồn tại mà  ai  thể  thế. Là con gái của bố, kỳ vọng của con đối với bố thực   đơn giản, con chỉ mong bố  thể khỏe mạnh, mỗi ngày  một tâm trạng , sống lâu trăm tuổi.”
 
 
Diệp Thanh Minh cũng  Trần Phồn  đến đỏ hoe mắt, liền ôm Trần Phồn  lòng: “Phồn Phồn, bố sai ,   bố sẽ cố gắng giữ gìn sức khỏe, nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi, bầu bạn với Phồn Phồn của bố   ?”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-140.html.]
Trần Phồn lúc  mới bật  thành tiếng : “Bố   mặt bố đỡ đầu và dì đỡ đầu của con đó, họ đều  thể  chứng cho bố. Nếu bố   ,   con sẽ  tha  đó.”
 
 
Diệp Thanh Minh  gật đầu: “Được, đều theo ý con.”
 
 
Nếu   vì buổi chiều còn  cuộc họp  tham gia, tâm trạng của Diệp Thanh Minh lúc , ít nhất cũng  uống hai ly mới  thể bày tỏ niềm vui sướng trong lòng.
 
 
Ăn cơm xong, Trần Phồn theo Diệp Thanh Minh đến văn phòng của , lấy  mấy gói thuốc trong túi.
 
 
“Đây là thuốc mê  ông ngoại con, tức bố vợ của bố, cải tiến . Ông  ông  tự  thử nghiệm, con lợn rừng trong rừng già Đông Bắc, chỉ cần lượng của một gói ,  thể hạ gục một con nặng hơn bốn trăm cân. Chai nhỏ  bên trong là thuốc giải,  khi bố rắc thuốc mê  nhất định  uống  một viên thuốc giải.”
 
 
Diệp Thanh Minh   nên lời: “Phồn Phồn ,  theo lý, những loại thuốc  của con, thuộc về hàng cấm đó.”
 
 
Trần Phồn vẫy tay: “Mặc kệ nó   hàng cấm  , chỉ cần  thể đảm bảo an  cho bố, đó chính là thuốc . Con  nghĩ kỹ , còn hơn một tháng nữa là con  nghỉ đông, nghỉ đông xong con sẽ đến đây với bố, con sẽ cùng bố   và về nhà mỗi ngày.”
 
 
Diệp Thanh Minh vội vàng ngăn : “Phồn Phồn, bố là cán bộ của Đảng, sự an  của bố   chuyên trách đảm bảo,  thể tùy tiện thuê vệ sĩ . Hơn nữa, với tuổi của con bây giờ, dùng con thì là dùng lao động trẻ em, là vi phạm pháp luật đó.”
 
 
Trần Phồn mất kiên nhẫn: “Bố ơi,  bố   dứt khoát như  chứ? Bố bây giờ  động  miếng bánh của  khác , bố chính là cái gai trong mắt những  đó. Không   xa, chỉ riêng cái băng nhóm buôn  mà bố  điều tra , chắc  bắt   ít  đúng ? Con  tin bên Bân Hải    đồng bọn của chúng. Vạn nhất chúng chó cùng dứt giậu, đến hại bố để hả giận thì  ?”
 
 
Diệp Thanh Minh  thuyết phục con gái đừng quá lo lắng, hoảng sợ thái quá, nhưng  những thứ mà con bé  tận tâm chuẩn  cho , trong mắt nhiều   thể thấy  vô lý, nhưng đó  là những gì con bé  thể nghĩ  và   trong khả năng của  để bảo vệ bố. Trái tim Diệp Thanh Minh bỗng nhiên mềm nhũn.
 
 
Trần Phồn  đồng hồ,  với Diệp Thanh Minh: “Anh Nghiêm còn  gần đây bố thường xuyên tăng ca, nhà vẫn  về chứ, nếu  bố lập gia đình  gì? Để  cảnh ?”
 
 
Diệp Thanh Minh  ngờ con gái  đến chuyện  cũng  quản,  khổ một tiếng. Làm  ông  thể  với con gái rằng,  trai của Trịnh Vân Tuyết, vì công ty mở ở nước ngoài,  nhờ vả đến nhà họ Diệp. Diệp Thanh Minh vốn   quản chuyện nhà họ Trịnh, nhưng Trịnh Vân Tuyết  cứ ép ông  tìm  hai nhà họ Diệp giúp đỡ thông qua quan hệ.