Diệp Du tò mò hỏi: "Phồn Phồn, nếu làng mở một xưởng nấu rượu như , em  ý tưởng gì ?"
 
 
Trần Phồn gật đầu: "Đương nhiên , xưởng chỉ thuê các bà, các cô, các thím trong làng , đàn ông thì tuyệt đối  cần!"
 
 
Thấy mấy  nghi hoặc  , Trần Phồn nghiêm túc : "Các trưởng bối nữ giới trong làng,  nhiều   quán xuyến cả trong lẫn ngoài nhà,     việc đồng áng,     việc nhà. Một  còn  thể dựa  chút tay nghề nhỏ của  kiếm tiền mua dầu, mua muối cho gia đình.   nhiều đàn ông    thấy sự hy sinh của các bà, các cô, các thím , ở nhà thì  'ông lớn'. Ông ngoại , khi nào những  phụ nữ   thể  lên, thì những  đàn ông coi thường phụ nữ của  mới  điều hơn."
 
 
--- Chương 134 Gói bánh chẻo ---
 
 
Sau khi ăn xong bữa cơm tất niên,   bắt đầu gói bánh chẻo.
 
 
Diệp Du tiếc nuối : "Nếu  một chiếc tivi,  xem Gala mừng xuân,  gói bánh chẻo, thì sẽ   khí Tết hơn nữa."
 
 
Trần Phồn giải thích: "Ông ngoại  thích xem tivi, ông luôn  xem tivi  dễ  mê mẩn. Ông ngoại đặt một  tờ báo, bình thường ông sẽ dẫn con và  hai xem báo. Tết thì nhà  khác xem Gala mừng xuân, chúng  thì  sách,  bài tập. Ông ngoại thấy tin tức , câu chuyện   báo thì sẽ kể cho chúng  ."
 
 
Diệp Thanh Minh  gói bánh chẻo  : "Ông ngoại con là một   trí tuệ lớn. Màn hình tivi chỉ tác động đến dây thần kinh thị giác của con , là một quá trình thụ động. Nó chỉ đơn thuần là cho con  thấy hình ảnh đó. Đọc báo thì khác,    suy nghĩ, đó là một quá trình chủ động,  rèn luyện dây thần kinh thị giác,  rèn luyện đại não, hơn nữa còn giúp đại não  phát triển hơn trong quá trình suy nghĩ."
 
 
Diệp Du  chút tò mò: "Bố ơi,  bố   nhiều kiến thức như  ạ?"
 
 
Diệp Thanh Minh : "Khi bố ở miền Nam, bên đó nhiều nhà  tivi, xem nhiều , một  đứa trẻ vì xem các chương trình tivi mà thành tích học tập sa sút. Thế là    so sánh việc xem tivi với việc  sách báo và đưa  kết luận . Bố cũng   đúng  , bố cũng ít khi xem tivi, nhiều nhất là xem tin tức đài trung ương và tin tức đài tỉnh thôi, còn phim truyền hình thì bố cơ bản  xem."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-241.html.]
 
Trần Phồn đau lòng gật đầu: "Bố cả ngày tăng ca ở văn phòng,  gì còn thời gian mà xem phim truyền hình nữa?"
 
 
Diệp Thanh Minh  : "Bố gần đây việc bận hơn một chút thôi, qua Tết xong là sẽ tiến hành bầu cử chuyển giao nhiệm kỳ, nhiều việc cần  chuẩn  ngay từ bây giờ. Qua đợt , bố thực   khá nhiều thời gian."
 
 
Trần Phồn  tin, nhưng cũng   gì thêm, mà  với Diệp Thanh Minh: "Con sẽ định kỳ kiểm tra tình hình sức khỏe của bố. Ba chị em con,   còn  dựa   cha già  đấy, sức khỏe của bố  thể  vấn đề gì ."
 
 
Mấy  đều bật ,    , gói  hai giá lớn bánh chẻo, đều là nhân thịt heo bắp cải. Trong mùa đông lạnh giá, mùi nhân bánh chẻo  đặc biệt thơm ngon. Trần Phồn hít một  thật mạnh,  với Khánh Lai: "Hồi nhỏ con thấy bánh chẻo nhân  là ngon nhất, cứ mong đến mùa đông là ông ngoại  thể gói bánh chẻo nhân bắp cải cho chúng ."
 
 
Khánh Lai phụ trách cán vỏ bánh chẻo,  cúi đầu cán vỏ bánh,  : "Lúc đó   sức khỏe   yếu , bà  dạy  hấp màn thầu, gói bánh chẻo. Nếu    bánh xèo  cán bánh khó hơn nhiều,   cũng sẽ dạy . Bà , ông nội  lớn tuổi,  là nam trưởng bối,  mấy việc nhà  cũng  lòng mà   sức. Anh học  , ba ông cháu  sẽ   nhờ vả  khác  lương khô nữa."
 
 
Thực  Khánh Lai hiểu trong lòng,  
 
 
lo rằng con   gì, sẽ khiến ông lão   nhận đứa cháu  nhận nuôi giữa đường .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Diệp Thanh Minh thương Khánh Lai mất cha  từ nhỏ, nhưng cũng chính vì  mất cha  từ thuở ấu thơ mà ông lão mới nhận   cháu. Diệp Thanh Minh ở nhà tứ thúc  thấy gia phả nhà họ Trần,  Trần Thải Vi còn ghi một cái tên là Trần Viễn Chí, và cái tên Trần Khánh Lai  liên quan đến Trần Viễn Chí.
 
 
"Khánh Lai , ông nội con chắc hẳn  thích con, nếu  sẽ  nhận con  cháu  tên con trai ông . Con trai ông nội con, là niềm tự hào của ông ,    truy nhận công hạng nhất,  chỉ là niềm tự hào của ông nội con, mà là niềm tự hào của  bộ dòng họ Trần."
 
 
Trần Khánh Lai mạnh mẽ gật đầu: "Chú Diệp, cháu . Gia phả nhà cháu  giới thiệu, cháu  xem hết, ông nội cũng kể nhiều  . Ông nội , cha cháu  thi đỗ  trường đại học hàng đầu,   nhận  học tập  thể cứu nước, nên   tòng quân. Sau giải phóng, còn  đến chiến trường Bán đảo. Cha cháu tham gia chiến dịch, đánh  gian khổ, nhưng họ  chiến thắng. Ông nội dặn cháu nhất định  ghi nhớ những chiến công  dũng của cha cháu,    những việc khiến cha cháu mất mặt, càng    ô danh cha cháu."