Liễu Tư Lan liền : “Vậy Diệp Thanh Minh còn là tái hôn  ba nữa kìa,    cũng   chê   ? Tớ  cho   nhé,  chỉ cần đối xử  với Phồn Phồn, Phồn Phồn công nhận , thì trong nhà   ai  thể  khó   . Cậu  nhận  ? Vị Bí thư Diệp nhà chúng  đó, chính là một ông bố chiều con gái vô điều kiện, chỉ cần con gái ông  thích cái gì, Bí thư Diệp cũng  thích theo.”
 
 
Tô Di  là Trần Phồn  giúp mai mối chuyện hôn sự , cô cũng  ngờ rằng, ở cái tuổi ngoài bốn mươi,  nhiều năm sống độc  nuôi con,   lập gia đình một  nữa.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Tô Di vốn dĩ   ý định lập gia đình  nữa, chỉ là vì  khi con gái cô bỏ  luôn, nhiều suy nghĩ của cô   đổi. Ban đầu cô còn nghĩ,  khi con gái  nghiệp đại học, nếu  học chuyên sâu hơn thì cứ tiếp tục, học thạc sĩ, tiến sĩ, cứ để con bé theo ý . Cô là  của con, sẽ cố gắng kiếm tiền,  hậu phương vững chắc cho con. Đợi con gái  nghiệp , phát triển ở , Tô Di sẽ giúp con mua nhà ở đó, đến lúc đó cô cũng sẽ mua một căn nhà ở thành phố con gái ở, con cái cũng sẽ   khó xử vì  cách quá xa khi chăm sóc cha .
 
 
Ai ngờ, con gái  sự xúi giục của chồng cũ,  nhất quyết đòi  du học.
 
 
Tô Di  từng  với ai, chuyện du học , đối với cô mà ,   là chuyện  lành gì. Mấy năm đầu Vương Kiến Quốc  , cô  thấy hai chữ  thậm chí còn  phản ứng sinh lý. Con gái  du học, coi như  phạm  điều cấm kỵ lớn của cô. Là một  phụ nữ của thời đại mới  cầm lên đặt xuống,  khi gạt bỏ nỗi lo lắng về con gái, điều cô suy nghĩ nhiều nhất thực  chính là vấn đề tuổi già của , bởi vì  hiện tại, con gái   còn đáng tin cậy nữa.
 
 
Ngay khi Tô Di đang suy nghĩ  nên tìm một đối tượng tái hôn  , Trần Phồn   chọn cô   kế. Đối với những  mà Tô Di  thể tiếp xúc, Diệp Thanh Minh là một sự tồn tại ở đẳng cấp cao nhất. Tuy nhiên, Tô Di vẫn là  khi loại bỏ nhiều yếu tố gây nhiễu, cân nhắc kỹ lưỡng chuyện tái hôn , mới đồng ý với hôn sự .
 
 
--- Chương 153: Đối chiếu ---
 
 
Vợ chồng Liễu Tư Lan cùng Tô Di đợi ở nhà khách, cho đến khi Diệp Thanh Minh và đoàn  của   tới, tâm trạng căng thẳng của Tô Di mới từ từ lắng xuống.
 
 
Trần Phồn thấy Tô Di,  gọi cô Tô, khiến Tô Di  chút ngượng ngùng. Khi thấy hai ông bà Diệp từ từ xuống xe, Trần Phồn thấy Tô Di  vẻ rụt rè  một bên chờ đợi, liền bước tới khoác tay Tô Di, cùng cô  chào hỏi hai ông bà Diệp.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-286.html.]
 
Chuyện đối tượng tái hôn  ba của con trai út Tô Di  đến từ ,  nhà họ Diệp   rõ ngọn ngành. Thấy Trần Phồn và Tô Di  quan hệ ,  nhà họ Diệp cũng vui vẻ ủng hộ. Ở tuổi của Diệp Thanh Minh, và vị trí   đang giữ,  cho phép   lựa chọn đối tượng kết hôn  yêu thích. Mà Diệp Thanh Minh,  khi chấp nhận đề nghị của Trần Phồn,  thêm Tô Di là một  phụ nữ  vẻ ngoài dịu dàng đằm thắm, yêu cầu của nhà họ Diệp đối với Tô Di thực   cao lắm, chỉ cần  thể hòa hợp  với ba đứa con của Diệp Thanh Minh, những yêu cầu còn  đều  thể hạ thấp.
 
 
Diệp Thanh Minh giúp giới thiệu, Tô Di chào bác trai bác gái. Bà Diệp tháo chiếc vòng ngọc  màu sắc   từ cổ tay  , nắm tay Tô Di  đeo  cổ tay cô .
 
 
Cuộc gặp mặt ,  khí  hài hòa, hai bên đều bày tỏ sự hài lòng. Còn Trần Phồn,  hai ông bà Diệp kéo   giữa họ, suốt bữa ăn, hai ông bà  ngừng hỏi Trần Phồn  thích ăn món  , thích ăn món  , còn dùng đũa chung gắp thức ăn cho Trần Phồn ăn liên tục.
 
 
Đương nhiên , phong bao lì xì  mắt của hai ông bà cũng dày cộm. Trần Phồn và Khánh Lai tổng cộng nhận  bốn cái. Trần Phồn sờ độ dày của phong bao, đôi mắt to cong cong thành hai vành trăng khuyết mà .
 
 
Bà Diệp nắm tay Trần Phồn, mỉm  : “Tết đến, để bố con đưa con lên Bắc Kinh chơi nhé, nhà  còn  một  họ hàng nữa đó, đến lúc đó, để họ đều lì xì cho con.”
 
 
Trần Phồn  gật đầu: “Dạ  ạ, nhưng đến lúc đó bà nội đừng chê cháu là đứa hám tiền là  .”
 
 
Bà Diệp liền : “Tiền là thứ  mà, ai mà chẳng thích? Thích tiền là đúng , những  miệng   thích tiền, đều là những kẻ giả dối.”
 
 
Trần Phồn lập tức  càng thêm chân thành: “ đúng đúng, bà nội, cả ngày bận rộn vất vả, chẳng  là vì lương thôi ? Không thích tiền,  gì mà thức khuya dậy sớm,  tăng ca    lãnh đạo quở trách?”
 
 
Lúc  ông Diệp cũng gật đầu theo: “, ai mà   việc   để kiếm lương, đó mới là   thật. Chẳng qua ,  những   việc xứng đáng với đồng lương kiếm , còn  những  ,   ăn bám, công sức bỏ     xứng với  tiền kiếm .”