Tô Di  Trần Phồn chọc  nghiêng ngả, dùng khăn giấy lau nước mắt chảy  khóe mắt: “Vậy thì dì  đợi để chiêm ngưỡng phong thái của một danh y Đông y tương lai .”
 
 
Trần Phồn nghiêm túc gật đầu: “Dì ơi, nhất định sẽ   dì thất vọng  ạ.”
 
 
Sau khi  báo cáo công việc rời khỏi văn phòng của Diệp Thanh Minh,  định đến căng tin ăn uống qua loa. Nghe Thư ký Nghiêm  Trần Phồn và Tô Di  quán cháo uống cháo,  liền   căng tin nữa mà trực tiếp về nhà. Anh , Trần Phồn và Tô Di nhất định sẽ mang cơm về cho .
 
 
Tô Di ăn  nửa chừng, liền bảo nhân viên phục vụ mang thêm một phần cháo nữa, ăn thấy bánh rán rau củ  ngon, liền gọi thêm hai cái. Trần Phồn  đây là để mang về cho bố , còn xin thêm hai phần dưa muối nhỏ của  .
 
 
Diệp Thanh Minh thấy đều là những món  thích ăn,  vui. Anh uống cháo, ăn bánh rán rau củ với dưa muối,  đó ba  một nhà bắt đầu trò chuyện trong phòng khách.
 
 
--- Chương 217: Chuyện Mua Nhà ---
 
 
Trọng tâm cuộc trò chuyện vẫn là chuyện mua nhà của Tô Tinh Tinh.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
“Tinh Tinh bây giờ ngày nào cũng gọi điện thoại một ,  là căn nhà nó ưng   vài  mua khác đàm phán , giục dì mau chóng chuẩn  tiền cho nó. Nó còn  nếu  xoay đủ tiền thì bán luôn căn tổ trạch của dì , căn nhà đó  lâu năm ,  đáng giá bao nhiêu.”
 
 
Diệp Thanh Minh  Tô Di  xong, trong lòng khẽ động, “Căn tổ trạch đó của em,   ở gần sông Phong Thủy ?”
 
 
Tô Di gật đầu: “ là ở đó, cả khu đó  mấy căn nhà cổ. Căn của em là tài sản  trả   phong trào. Sau  Vương Kiến Quốc  nước ngoài cần tiền, em  bán . Sau đó em kiếm  tiền,  mua  căn nhà. Năm ngoái Vương Kiến Quốc về,   bù đắp cho em, em  đòi   một khoản tiền theo giá thị trường.”
 
 
Diệp Thanh Minh trong lòng  hiểu rõ một phần vấn đề. Tô Tinh Tinh mua nhà ở nước ngoài là giả, hoặc cũng  thể là thật sự mua nhà, nhưng thực chất vẫn là  ép Tô Di bán  căn nhà cổ đó.
 
 
“Tỉnh  một kế hoạch dài hạn, đối với những khu nhà cổ liên tục trong khu phố cũ, sẽ  trợ cấp để bảo vệ như một phần của di sản văn hóa. Tuy nhiên, thông tin  chỉ những   giới hạn mới ,  Vương Kiến Quốc   ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-385.html.]
 
Diệp Thanh Minh  chút nghi ngờ, Vương Kiến Quốc là một Hoa kiều ở nước ngoài,   thể   những chính sách còn  chính thức ban hành của tỉnh ?
 
 
Trần Phồn liền : “Chuyện  chắc là từ các thành phố lớn truyền . Bắc Kinh cũng  nhà cổ đúng  ạ? Mua một căn nhà cổ ở đó  tốn bao nhiêu tiền? Con  xem căn nhà cổ của dì Tô , sân  sân  ba gian, chỉ riêng việc mở một nhà hàng tư gia thôi, tiền thuê nhà một năm cũng  ít.”
 
 
Diệp Thanh Minh lập tức hiểu rõ một vài vấn đề, những thương nhân  đúng là tai thính mắt tinh.
 
 
“Nhà cổ  thể bán. Nếu Tinh Tinh thật sự  mua nhà, thiếu bao nhiêu tiền  sẽ giúp em. Ở tuổi , tư tưởng của trẻ con còn   định, một khi  xác định chuyện gì thì dù khó khăn thế nào cũng sẽ . Bây giờ em vì  đủ tiền mà  ủng hộ nó,  lẽ   nó sẽ trách em.”
 
 
Tô Di   dùng tiền của Diệp Thanh Minh, Diệp Thanh Minh khuyên cô: “Em cứ  rõ  chuyện với con bé là ,  vay tiền thì  trả,  với nó là   tiền kiếm   ưu tiên trả nợ, như  em cũng  thể sống những ngày tháng yên .”
 
 
Mắt Tô Di hoe đỏ, Diệp Thanh Minh nhẹ nhàng vỗ vai cô: “Chúng  là một gia đình, bây giờ em gặp khó khăn,   thể giúp thì đương nhiên  giúp em. Gần đây công ty em  nhiều dự án như , em  thể tiếp tục dồn sức  chuyện , điều   bất lợi cho sự phát triển của công ty em.”
 
 
Trần Phồn cũng gật đầu: “ , dì Tô, bây giờ chúng   cùng chung mối thù, đồng lòng đối ngoại, kiên quyết  để kẻ  ý đồ bất chính đạt  mục đích,  kiên quyết bảo vệ lợi ích của .”
 
 
Lời  mang tính tuyên thệ  khiến Diệp Thanh Minh và Tô Di đều bật .
 
 
Trần Phồn thấy   hiệu quả, liền tiếp tục : “Vậy nếu   quy hoạch , thì những căn nhà cổ ở tỉnh thành cũng   ạ?”
 
 
Diệp Thanh Minh gật đầu: “Có lẽ là . Mấy năm , các lãnh đạo liên quan  mấy coi trọng các công trình kiến trúc cổ ở khu phố cũ, nên một  công trình kiến trúc cổ  giá trị lịch sử   con  phá hoại. Hai năm nay, nhà nước ngày càng coi trọng vấn đề , việc phá dỡ, trùng tu các công trình kiến trúc cổ sẽ  các chính sách liên quan  ban hành.”
 
 
“Vậy còn mua bán thì ?” Trần Phồn  đến tỉnh thành mua một căn nhà. Sau  cô sẽ  học tại Đại học Y dược Cổ truyền tỉnh. Ông ngoại , trong trường đó   nhiều hậu duệ của những nhân tài  bồi dưỡng từ y quán của nhà họ Trần. Ông ngoại  vạch  con đường cho Trần Phồn là học xong đại học ở đó,  tiếp tục học nghiên cứu sinh. Với năng lực của Trần Phồn,  lo    thành công một sự nghiệp lớn.
 
 
“Sao, con  đến tỉnh thành mua nhà ? Bà nội con   với con là  mua nhà cho con ở Bắc Kinh  ?”