Diệp Mẫn thấy thầy Trần đến, liền giải tán đội ngũ cho  nghỉ, thầy Trần ghé sát  Diệp Mẫn, nhỏ giọng hỏi: “Giáo quan Diệp, cô bé    ?”
 
 
Diệp Mẫn : “Thầy Trần,   gì , cô bé  lanh mồm lanh miệng,    lời, cứ để cô bé vận động một chút cho tiêu hao năng lượng.”
 
 
Thầy Trần : “Cô bé còn nhỏ,  hiểu chuyện, giáo quan Diệp chiếu cố nhiều hơn nhé.”
 
 
Diệp Mẫn gật đầu: “Thầy Trần yên tâm,  trong lòng  rõ.”
 
 
Thầy Trần cũng  dám  nhiều, liền  ở đường chạy, đợi Trần Phồn chạy đến, gọi cô : “Trần Phồn , nếu em  năng đắc tội với giáo quan của , thì hãy xin    , chúng  bây giờ đang ở  trướng  , đến lúc cần cúi đầu thì cứ cúi đầu,  thức thời là kẻ giỏi giang.”
 
 
Trần Phồn  tủm tỉm  thầy Trần: “Thầy ơi, thầy yên tâm, em trong lòng  rõ.”
 
 
Thầy Trần nghĩ đến cha của Trần Phồn cũng họ Diệp,  bóng lưng của cô bé, trong lòng vẫn còn nghĩ, lẽ nào những  họ Diệp đều  cùng một tính tình ?
 
 
Trần Phồn chạy  nhanh  chậm, giữ một nhịp độ  thành mười vòng,  đó đặc biệt chạy đến  mặt Diệp Mẫn, hô một tiếng báo cáo xong,   với Diệp Mẫn: “Báo cáo giáo quan, mười vòng  chạy xong, xin chỉ thị!”
 
 
Diệp Mẫn nén một cục
 
 
tức, hô một tiếng: “Về đội!” Liền thấy Trần Phồn cố ý vung vẩy cánh tay, giống như một vị tướng quân chiến thắng trở về, đắc ý trở  vị trí cũ tiếp tục  nghiêm cùng các bạn học.
 
 
Diệp Mẫn hiểu,      thua, trong lòng cũng hiểu,     sẽ  cô em gái  nắm thóp. Nghĩ , thôi , dù  cũng là em gái , cô bé xinh xắn, tính cách  tinh ranh quỷ quái,  đáng yêu, nuông chiều thì cứ nuông chiều .
 
 
Buổi sáng tan học  đường  nhà ăn lấy cơm, Trần Khánh Lai  đợi ở ngã tư, nhét cho Trần Phồn một hộp cơm nhôm,  thấy Diệp Mẫn ở  xa, cố ý  lớn tiếng: “Sáng nay em vất vả ,  mua cho em chút sườn hầm, bồi bổ cho  .”
 
 
Diệp Mẫn  phía  thấy hộp cơm nhôm mà Trần Phồn nhận lấy, tức đến xanh cả mặt.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-43.html.]
--- Chương 24 Diệp Mẫn đền bù xin  ---
 
 
Bị Trần Phồn  ầm ĩ một trận,  đó Diệp Mẫn cũng  còn bắt lớp họ  phơi nắng nữa,   một   say nắng ngất xỉu , thầy Trần cũng sợ   mấy  nữa  say nắng, cái   say nắng trong lớp họ , thầy thuốc ở phòng y tế ,  nhất là nên truyền dịch hai ngày ở phòng y tế, thể chất của đứa trẻ quá kém.
 
 
Buổi tự học buổi tối, thầy Trần đặc biệt đến lớp họp lớp với các bạn học, nhấn mạnh việc  rèn luyện sức khỏe thật , chỉ khi  sức khỏe  mới  tinh lực  hơn để học tập.
 
 
Giờ giải lao,   trong lớp , hôm nay  chỉ lớp họ    say nắng ngất xỉu,   trong phòng y tế đang  mấy   đưa đến từ sân vận động, sáu chiếc giường trong phòng y tế cũng  đủ dùng.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vu Hải Na khinh thường : “Phơi nắng một chút mà  ngất xỉu, yếu đuối như gà.”
 
 
Trần Phồn   gì, Vu Hải Na ăn uống , dinh dưỡng đầy đủ, cơ thể phát triển cũng , nhưng cô bé  ,   nhiều đứa trẻ từ nông thôn, chỉ mới giải quyết  vấn đề cơm áo mà thôi, cơ thể của họ vì   nạp đủ dinh dưỡng,  suy dinh dưỡng, cứ nghĩ bình thường ở nhà giúp   đồng, lượng huấn luyện quân sự  chẳng thấm  , nhưng    cứ phơi nắng một chút là ngất xỉu.
 
 
Trần Phồn theo ông ngoại hành nghề y ở phòng khám,  gặp  nhiều đứa trẻ suy dinh dưỡng, Vu Hải Na  như , Trần Phồn  để ý.
 
 
Buổi tự học buổi tối kết thúc, Diệp Mẫn gọi Trần Phồn đang định về ký túc xá , Trần Phồn  chút sốt ruột, nhưng vẫn  theo Diệp Mẫn đến ký túc xá của  .
 
 
Diệp Mẫn và đồng đội sống trong ký túc xá phía  tòa nhà văn phòng, một ký túc xá ở hai ,  cùng ký túc xá với Diệp Mẫn vẫn  về, Diệp Mẫn mở cửa xong, Trần Phồn liền  ngoài cửa, Diệp Mẫn : “Em    một lát ?”
 
 
Trần Phồn   thiện cảm : “Em  , em là con gái,  ký túc xá của giáo quan các  thì  thể thống gì? Để  khác  , còn   sẽ đồn thổi thành   nữa.”
 
 
Diệp Mẫn từ  bàn xách  một túi ni lông  lớn: “Đây, cái  là  nhờ đồng đội của  đặc biệt mua cho em.”
 
 
Trần Phồn rướn cổ  một cái, bên trong túi ni lông đều là bánh bích quy cùng nhãn hiệu mà Diệp Mẫn  lấy  tối qua.
 
 
Trần Phồn kinh ngạc trợn mắt  Diệp Mẫn, Diệp Mẫn  bộ dạng đáng yêu  của Trần Phồn chọc : “Nếu  mà  đền bù xin  em, còn   em sẽ  ầm ĩ với  thế nào nữa. Em gái  của ,   nghiệp trường quân sự năm ngoái  phân công về đây,  đầu tiên  giáo quan, em cho  chút thể diện , đừng để   xem trò  của    ?”
 
 
Trần Phồn khoanh tay  chịu cầm cái túi ni lông, Diệp Mẫn liền nắm lấy tay Trần Phồn,  đặt cái túi ni lông  tay Trần Phồn.