Trần Phồn ngẩn , nghĩ một lát  : “Đi thuê một chỗ yên tĩnh, trang trí đơn giản một chút,  thành từng ô nhỏ riêng biệt, thu phí theo giờ, quản lý chặt chẽ, cung cấp nước nóng, giúp mua cơm, tạo  một bầu  khí khiến   chỉ  chuyên tâm học hành. Các   xem,  nhiều   đến học ?”
 
 
Một  con trai sáng mắt lên: “Tớ  ,   nhiều  chị khóa  mấy năm , vì ôn thi cao học mà thuê nhà ở gần đây, chính là để  thể đến thư viện của chúng  tự học, chắc là cũng vì bầu  khí học tập ở trường   ?”
 
 
Trần Phồn thấy họ thảo luận  sôi nổi,  đồng hồ: "Mấy vị,   về nhà ăn cơm , hẹn gặp  nhé."
 
 
--- Chương 352: Ai nấy bận việc riêng ---
 
 
Khánh Lai ngày nào cũng  sớm về khuya, bận đến mức chẳng thấy bóng dáng . Trần Phồn thi xong, trường cho nghỉ đông, cô cũng chẳng gặp  Khánh Lai  ban ngày.
 
 
Dù  nghỉ đông, nhưng   nghĩa là Trần Phồn  thể ở nhà nghỉ ngơi. Cô  đến bệnh viện cùng Lão Trình khám bệnh, thì cũng đến trường theo Lão Trình học tập, cuộc sống trôi qua cũng khá tự tại, an nhàn.
 
 
Thầy Lâm ở trường  thấy Trần Phồn đạp xe đạp tới, bèn gọi cô: "Trần Phồn, em  đây, thầy  chuyện  ."
 
 
Trần Phồn 'két' một tiếng dừng xe đạp  mặt thầy Lâm: "Thầy Lâm,  chuyện gì thầy cứ  ạ."
 
 
Thầy Lâm bật   lời Trần Phồn: "Lần  em  chuyện phòng tự học với Sở Thanh Tùng và mấy đứa nữa, em  ý tưởng gì ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Trần Phồn nghĩ một lát mới nhớ  chuyện  với Sở Thanh Tùng và mấy  , cô '' một tiếng: "Thầy Lâm, em chỉ  bâng quơ thôi mà."
 
 
Thầy Lâm  cô học trò nhỏ nhất lớp: "Trần Phồn , em   cái câu  bâng quơ của em  khiến Sở Thanh Tùng và mấy đứa  bây giờ nghỉ  mà cũng  về nhà, đang tìm phòng trọ ở gần đây ?"
 
 
Trần Phồn 'ồ' một tiếng. Thầy Lâm  : "Sở Thanh Tùng là em họ thầy, gia đình nó điều kiện khá . Chẳng  nó thuyết phục gia đình kiểu gì mà họ  quyết định đầu tư  cái phòng tự học  . Thầy  từng tiếp xúc với mấy chuyện ,  nó  là ý tưởng của em nên  hỏi em xem ."
 
 
Trần Phồn  ngờ Sở Thanh Tùng   khả năng thực hiện mạnh mẽ đến , cô  cảm khái : "Thầy Lâm, chỉ riêng cái sự nhiệt huyết và khả năng thực thi  của Sở Thanh Tùng thôi, em họ thầy   tiền đồ vô lượng đó."
 
 
Rõ ràng là đứa trẻ mười mấy tuổi,  mà   vẻ già dặn, khiến thầy Lâm  một trận  tủm tỉm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-592.html.]
 
"Thầy Lâm, lúc đó cũng vì  ôn thi, Sở Thanh Tùng và mấy bạn   tìm  chỗ nào thích hợp, nên em mới  đến chuyện phòng tự học. Thực  là vì  nhu cầu thôi,  chỉ riêng việc ôn thi cuối kỳ, em   xung quanh đây   nhiều  thuê trọ để ôn thi cao học nữa. Tại   thuê trọ gần trường? Chẳng  vì  khí học tập ở trường ?"
 
 
Thầy Lâm chợt bừng tỉnh, lập tức hiểu  nhiều chuyện, tò mò hỏi Trần Phồn: "Trần Phồn,  em   nhiều thế?"
 
 
Trần Phồn liên tục khiêm tốn: "Thầy Lâm, em  gì  ạ, chỉ là  chuyện đến đây thì tiện miệng  thôi, em  theo sở thích của  mà."
 
 
"Em đang đến văn phòng Lão Trình ? Nghe    em thi cuối kỳ  , Lão Trình  hài lòng về việc học của em."
 
 
Trần Phồn bĩu môi: "Lão già đó, chẳng bao giờ  sắc mặt  với em. Dù em   đến mấy, ông  cũng sẽ : 'Con nít, còn nhiều  gian để cố gắng lắm, đừng nghĩ chỉ học  chút ít là đủ , con còn cả đống thứ  học đó!'"
 
 
Thầy Lâm  bật  vì Trần Phồn bắt chước Lão Trình giống y như đúc: "Em  nhanh , kẻo lỡ việc."
 
 
Trần Phồn  xa , điện thoại thầy Lâm đổ chuông. Nhìn qua, là Sở Thanh Tùng gọi đến: "Chị họ, chị  giúp chúng em liên hệ thêm vài  nữa chứ, cứ dựa  việc chúng em lùng sục khắp phố thế , bao giờ mới tìm  chỗ thích hợp ạ?"
 
 
Thầy Lâm  ở trường  khá lâu, từ khi học đại học đến lúc  nghiệp cao học cũng  tám, chín năm , trong tay cũng  một  thông tin liên lạc của các chủ nhà trọ xung quanh.
 
 
"Trưa nay chúng  tìm chỗ  ăn bữa cơm nhé, chị cũng   xem hai đứa  thu hoạch gì ."
 
 
Khánh Lai trưa nay  dự một tiệc rượu,  cùng Chu Vũ Sâm, mục đích vẫn là  nhân cơ hội   quen với vài  để giúp   tiêu thụ nông sản sản xuất ở Trần Điền.
 
 
Hai thanh niên cầm thư mời,  hội trường xong, Khánh Lai  ngạc nhiên: "Đây là đơn vị nào tổ chức thế, quy mô  nhỏ chút nào."
 
 
Chu Vũ Sâm nới lỏng cà vạt. Đây là một buổi tiệc rượu buffet, mục đích là để các khách mời  thể  quen với , nếu  dự án phù hợp,  thể   trò chuyện sâu hơn.
 
 
"Đây là do Sở Thương mại tổ chức,    chỉ  nhiều doanh nghiệp địa phương tham gia, mà   còn   nhiều thương gia từ các tỉnh khác. Để   thư mời dự tiệc ,    nhờ vả  ít ."
 
 
Khánh Lai bật : "Anh tìm Thư ký Chu mà   xin  hai tấm thư mời ?"