Về đến nhà,  khi ăn xong bữa trưa đơn giản, mỗi  về phòng nghỉ ngơi một lát, đợi đến  hơn bốn giờ chiều, nhà bếp  náo nhiệt hẳn lên.
 
 
Chiên xào nấu nướng, hai bếp ga hóa lỏng đều  sử dụng,  lò sưởi  một nồi canh, lò đất nung chuyên dùng để sắc thuốc cũng  đốt lên, thậm chí nồi điện trong nhà cũng  cắm điện, Khánh Lai dùng để nấu đồ ăn.
 
 
Trần Phồn và Diệp Du  Khánh Lai kéo đến  phụ, Diệp Thanh Minh và Tô Di thì phụ trách dọn dẹp phòng khách, bữa cơm tất niên tối nay của họ sẽ ăn ở phòng khách, phòng khách  tivi,  thể xem Gala mừng Xuân trực tiếp.
 
 
Làm xong món nào thì bê  phòng khách món đó, lò sưởi trong phòng đốt  mạnh, Tô Di chỉ mặc một chiếc áo len cashmere, cô  mấy món ăn nóng hổi bày  bàn , trong lòng  khỏi cảm thán.
 
 
Xung quanh   nhiều   hiểu việc cô bán công ty, thậm chí việc cô ôn thi cao học cũng  bàn tán  ít, nhưng Tô Di  hối hận về quyết định , đây là cuộc đời cô,  khi cô đưa con gái  trường đại học danh tiếng,  cho con gái mấy chục vạn tiền mua nhà, thật  đối với trách nhiệm của , Tô Di cảm thấy   thành   hảo , còn về kết quả thế nào, Tô Di  quá bận tâm.
 
 
Diệp Thanh Minh đổ một ít hạt dưa  hai đĩa,  với Tô Di: "Anh  ai , kết quả thi cao học sẽ   Tết khi   trở ,  đó là chuẩn  phỏng vấn,  thấy đến lúc đó, em cứ đến đây , hỏi thêm thầy cô ở trường."
 
 
Tô Di  : "Anh  niềm tin  em thật đấy, cứ chắc chắn là em sẽ qua  bài thi  ?"
 
 
"Anh đương nhiên  niềm tin  em ,  thái độ học tập, và tinh thần học tập của em, nếu em  đậu phỏng vấn năm nay thì ai  thể đậu ? Mẹ  còn ,  chuẩn  sẵn bao lì xì cho em , chỉ chờ  khi em qua phỏng vấn thì sẽ gửi đến cho em."
 
 
--- Chương 366: Điện thoại ---
 
 
Trời còn sáng,   thấy tiếng pháo tép lác đác, Khánh Lai  xong món cuối cùng, bàn   đầy ắp.
 
 
Diệp Du lấy  một chiếc máy ảnh: "Đây là Vệ Thừa cho  mượn, bảo  chụp  bữa tất niên của chúng ,   mỗi năm chúng  đều  chụp một ,  chỉ là bữa tất niên, mà còn là ảnh gia đình của chúng ."
 
 
Trần Phồn mắt sáng lên: " , đây là một ý kiến  , mỗi năm một tấm ảnh gia đình,   nhà   thêm , năm nay thêm chị dâu, năm  thêm cháu trai, đến lúc đó mỗi năm một tấm ảnh gia đình treo cạnh , thú vị  bao."
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-613.html.]
Diệp Du  : "Thế thì khi em lấy chồng, em sẽ về nhà chồng ăn Tết, ảnh gia đình   em thì ?"
 
 
Trần Phồn trợn mắt: "Có gì khó , hoặc là em tìm một  ở rể  nhà , hoặc là em tìm một   thể an cư ngay cạnh nhà ,  gì mà khó chứ."
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Diệp Thanh Minh  khổ lắc đầu: "Phồn Phồn , con  con nghĩ thế nào , tìm đối tượng   là chuyện  thể tùy tiện tìm  ."
 
 
"Con cũng   là sẽ tìm tùy tiện  ạ, con nhất định sẽ  nghiêm túc mà tìm, ai  đạt yêu cầu của con, lập tức 'PASS' (loại) ngay, ếch ba chân khó tìm, đàn ông hai chân còn khó tìm ?"
 
 
Lần  Tô Di cũng  theo: "Được thôi, chúng  cứ chờ xem Phồn Phồn đến lúc đó sẽ mang về một  rể tương lai thế nào nhé."
 
 
Khánh Lai gọi   nhanh chóng  xuống chuẩn  ăn cơm,   nấu một nồi rượu nếp mang về từ Trần Điền, thêm gừng và đường đỏ, Trần Phồn  thích uống, cô tự rót cho  và Tô Di mỗi  một bát.
 
 
Diệp Thanh Minh lấy  một chai rượu: "Ba cha con  uống chút rượu trắng, uống tượng trưng thôi, năm nay, gia đình chúng   xảy   nhiều chuyện,  và dì Tô cũng  trải qua một  việc,  chung, năm nay, ba  hài lòng với biểu hiện của mỗi thành viên trong gia đình ."
 
 
Trần Phồn  khúc khích : "Bệnh nghề nghiệp của bố con ạ,   cũng mang theo,  xem, đang tổng kết cuối năm cho chúng  đấy."
 
 
Diệp Thanh Minh  : "Phồn Phồn, đến cuối năm, tự tổng kết cho  sẽ  ích, giống như con, năm nay đối với con, thật  là một năm  quan trọng, bởi vì con  từ một học sinh cấp ba trở thành một sinh viên đại học, trong khuôn viên trường đại học, con  học lấy bản lĩnh để mưu sinh, bố thật   hài lòng về con, con đến  cũng   ."
 
 
Trần Phồn  chút ngại ngùng: "Con thật    như bố  , những tật  của  con vẫn tự  mà."
 
 
Một bữa cơm,  ăn  trò chuyện, kéo dài đến bảy rưỡi,  khi dọn bàn,   bắt đầu gói bánh chẻo.
 
 
Vệ Thừa gọi điện đến lúc , hỏi Trần Phồn đang  gì,  Tiểu Mãn  đang gói bánh chẻo, Vệ Thừa  chút tiếc nuối vì   thể tham gia.
 
 
Trần Phồn liền hỏi Vệ Thừa, nhà cô   gói bánh chẻo , giọng Vệ Thừa   vẻ  buồn: "Cha nuôi cháu  ở nhà ăn tất niên, cháu ăn với cô và  họ cháu, cơm còn  ăn xong thì  họ cháu   một cuộc điện thoại gọi  , cô cháu vốn định gói bánh chẻo, thấy cha nuôi và  họ cháu đều  ở nhà nên   động nữa, bây giờ  về phòng nghỉ ngơi ."