Chiếc xe đẩy mua sắm đầy ắp, Vu Hải Na  chi hơn hai trăm tệ nhưng  hề thấy tiếc. Về đến nhà Trần Phồn, cô bé liền cùng Vu Hải Bân chất đống đồ đạc đó  một chiếc túi du lịch, đựng đầy một túi đồ ăn vặt,  còn rót đầy một bình giữ nhiệt nước nóng cho Vu Hải Bân.
 
 
“Chuyến tàu  Bắc Kinh sẽ khởi hành  buổi tối, đến trưa hôm  là tới nơi. Tối nay em ngủ một giấc thật ngon, ngày mai đến nơi thì bắt taxi thẳng đến trường. Trần Cương  ngày mai   sẽ đợi em ở trường.”
 
 
Vu Hải Bân  cãi ,  híp mắt  chị  bận rộn. Đợi Vu Hải Na sắp xếp xong  thứ, Vu Hải Bân mới  : “Chị, chị  thấy , chị còn quản em nhiều hơn cả  nữa đấy.”
 
 
Vu Hải Na  hừ lạnh một tiếng: “Mẹ  quản em là vì em  chị quản . Còn chị  , là  em phát triển  diện cả đức, trí, thể, mỹ, lao,    ngoài  nên trò trống, đừng  về tranh giành chút tài sản trong nhà với chị.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Vu Hải Bân và Trần Phồn đều bật . Trần Phồn  : “Cái danh hiệu Vu Giám đốc của chị bây giờ ở nhiều nơi   trọng lượng đấy, chị còn  về nhà tranh giành tài sản với Vu Hải Bân ?”
 
 
Vu Hải Na   để ý Trần Phồn, liền   bếp xem dì Châu  món gì ngon.
 
 
Sau bữa tối, Trần Phồn cùng Vu Hải Na đưa Vu Hải Bân  ga tàu. Mãi cho đến khi  Vu Hải Bân  cổng kiểm soát vé, Vu Hải Na mới cùng Trần Phồn về nhà.
 
 
Trong nhà bỗng chốc trở nên vắng vẻ. Khánh Lai cũng  thường xuyên ở nhà. Trần Phồn bây giờ ngoài  sách , chỉ  học thuộc lòng các y án. Mùng mười cô sẽ đến bệnh viện cùng cụ Trình khám bệnh. Mấy ngày Tết , Trần Phồn cảm thấy   thư giãn một chút, tranh thủ thời gian  tới, cô tự  siết chặt  sợi dây trong đầu.
 
 
Thời gian đúng là , bận rộn thì sẽ thấy trôi qua  nhanh. Khi kết quả thi cao học của Tô Di ,   mấy ngày trôi qua.
 
 
Nghe  Tô Di đạt hạng ba phần thi . Lần  giáo sư hướng dẫn của cô  định tuyển sáu sinh viên, nên vòng phỏng vấn đối với Tô Di là  quan trọng.
 
 
Diệp Thanh Minh  dành thời gian đưa Tô Di  gặp vị giáo sư đó. Mặc dù Tô Di  ở tuổi , nhưng cô  hiếu học và cầu tiến,   kinh nghiệm  việc  phong phú. Vị giáo sư  chọn cho Tô Di vài cuốn sách, bảo cô  củng cố thêm kiến thức chuyên môn,  đó Tô Di trở về chuẩn  cho buổi phỏng vấn.
 
 
--- Chương 373 Trần Phồn hồi âm ---
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-623.html.]
Sau khi khai giảng, cuộc sống của Trần Phồn bỗng chốc bận rộn hẳn lên.
 
 
Bình thường   học, thời gian nghỉ ngơi thì đến bệnh viện theo cụ Trình khám bệnh, còn   thành bài tập cụ Trình giao. Bên phía Cố Anh Tư cũng  thường xuyên đến trò chuyện hoặc khám bệnh cho cô . Cơ thể Cố Anh Tư,  hơn nửa năm điều trị, tuy   hơn nhiều, nhưng dù  cô  cũng  trải qua sự hành hạ phi nhân tính. Trần Phồn vẫn hy vọng  thể giúp cô   quyền   trong tương lai.
 
 
Sau khi uống hết một liệu trình thuốc thang nữa, Trần Phồn tối đó liền đến nhà Cố Anh Tư.
 
 
“Chị Anh Tư, em  nghĩ , em sẽ kết hợp châm cứu cho chị. Chị cũng  trình độ châm cứu của em mà. Gần đây em    nhiều y án của các bậc tiền bối để  và  một  thu hoạch. Chúng  thử xem  nhé?”
 
 
Cố Anh Tư  : “Được chứ,    . Chị bây giờ  giao phó  cho em , em   gì cũng .”
 
 
Trần Phồn trong lòng thực  vẫn khá buồn. Dù là chẩn đoán Tây y  Đông y, những tổn thương  cơ thể Cố Anh Tư, để  thể  , hy vọng  mong manh.  Trần Phồn   từ bỏ. Cố Anh Tư vẫn uống những bát thuốc đắng mà  đổi sắc mặt, còn chị Ngô thì xót xa đến ứa nước mắt.
 
 
Chị Ngô đưa Trần Phồn  ngoài cổng, lau nước mắt ở khóe mắt: “Phồn Phồn ,   tiểu thư nhà chúng  liệu  thật sự    ?”
 
 
Trần Phồn   gì. Cô thực  cũng     , nhưng cô   từ bỏ. Cụ Trình từng  Trần Phồn đang tự   khó , nhưng hiếm khi Trần Phồn  phản bác,  rằng cô tự   khó  thực  cũng  lý. Trần Phồn là  mang trong  sự bướng bỉnh,  đến Nam Tường   đầu, đến Nam Tường  còn    đầu, thì sẽ đ.â.m sập cả bức Nam Tường.
 
 
Mỗi lớp  một hòm thư. Những lá thư  cho các bạn học, chỉ cần ghi  hòm thư, từ khắp nơi  cả nước gửi về trường,  đó sẽ   chuyên trách phân phát  từng hòm thư riêng.
 
 
Trần Phồn bất ngờ nhận  một lá thư, do lớp trưởng mang về lớp.
 
 
Trần Phồn  lá thư đặt  bàn học,  chút kỳ lạ. Những  quen  cô, thường gửi thư về hòm thư ở nhà,     gửi đến trường học chứ?
 
 
Mở  xem, hóa  là Vệ Thừa .
 
 
Phải  rằng Vệ Thừa quả thực   tài văn chương. Trong thư gửi Trần Phồn,  mô tả phong cảnh bao la hùng vĩ của vùng Tây Bắc, còn kể cho Trần Phồn  về vầng trăng tròn vành vạnh  sa mạc Gobi gần khu vực đóng quân của họ  đêm trăng tròn. Theo dòng chữ của Vệ Thừa, Trần Phồn dường như cùng  thưởng thức những cảnh  say đắm lòng  đó.