Sau khi  nghiệp đại học,     mà trực tiếp xuống phương Nam, mấy năm nay,  luôn  ăn ở phương Nam. Hiện tại    một nhà máy điện tử, một nhà máy quần áo, đều là những nhà máy  kiếm tiền thời đó.  gần đây, Tống Tri Duẫn  đang cân nhắc bán hai nhà máy ,  định lấn sân sang lĩnh vực internet.
 
 
Điện thoại của Vệ Thừa gọi đến, Tống Tri Duẫn  ngạc nhiên: “A Thừa, cháu  gọi điện cho   giờ ,  gặp vấn đề gì ?”
 
 
“Cậu út, cháu  gặp vấn đề gì, cháu  nhờ  giúp cháu mua một bộ thiết  chụp ảnh.”
 
 
“Cháu  ưng loại thiết  nào ? Cháu  ,  sẽ cho  mua giúp cháu.”
 
 
Vệ Thừa ngượng ngùng : “Không  mua cho cháu, là mua cho một  bạn của cháu. Cô  là  mới,  cần mua thiết  quá tinh vi, cô  chỉ dùng để chụp một  cảnh sinh hoạt hàng ngày thôi.”
 
 
Tống Tri Duẫn “ồ” một tiếng dài: “A Thừa ,   mua cho con gái ? A Thừa của chúng  cuối cùng cũng  mua đồ cho cô gái  thích .”
 
 
Vệ Thừa vội vàng : “Cậu út, cháu chỉ  cảm tình với cô  thôi,   bây giờ còn  đồng ý qua  với cháu ,  đừng  với  khác nhé, kẻo   hỏng danh tiếng của con gái nhà  .”
 
 
“A Thừa, cháu nghĩ  là  đúng , các cháu đang nghiêm túc tìm hiểu  mà, cháu tình  nguyện,    hỏng danh tiếng của con gái nhà   chứ?  con trai mua quà cho con gái cũng là điều nên , nếu cháu   mua gì,  mua thêm  gửi cùng cho cháu, cháu thấy ?”
 
 
Vệ Thừa sợ  út  sẽ mua những món quà quá khoa trương, liền : “Cậu út,   còn  thành niên,  thích hợp tặng quà quá đắt tiền. Cháu bây giờ chỉ  nhờ  giúp cháu mua một bộ thiết  chụp ảnh thôi.”
 
 
Tống Tri Duẫn “a” một tiếng,  ngạc nhiên hỏi: “A Thừa ,    thành niên chứ? Các cháu quen  thế nào? Cô bé đó bây giờ  gì?”
 
 
Vệ Thừa liền giải thích: “Đi học sớm một chút, bây giờ là sinh viên đại học. Cậu út, chỉ cần đảm bảo chất lượng thiết  chụp ảnh là , cô  học Đông y, thời gian rảnh  nhiều, chắc là mua về cũng  dùng thường xuyên .”
 
 
Tống Tri Duẫn  hứng thú hỏi: “A Thừa , các cháu quen  thế nào? Quen bao lâu ?”
 
 
Tống Tri Duẫn nghĩ một lát: “Quen  cũng mấy năm  nhỉ, vô tình quen   phố. À, đúng ,  út, bố cô  chắc  cũng , là chú Diệp Thanh Minh.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-633.html.]
 
“Diệp Thanh Minh chỉ  một đứa con trai thôi,  từng    con gái.”
 
 
Vệ Thừa giải thích: “Mẹ cô   khi ly hôn với chú Diệp thì về nhà ngoại, về đó phát hiện  con, sinh con  lâu thì qua đời. Cô  do ông ngoại nuôi lớn.”
 
 
Tống Tri Duẫn sờ cằm, nghĩ đến vẻ ngoài của Diệp Thanh Minh,  đó từ sâu trong ký ức lục lọi  hình ảnh  phụ nữ xinh  mà  từng thoáng thấy trong đại viện năm xưa, liền hỏi Vệ Thừa: “Cô bé  trông giống ai ?”
 
 
“Giống chú Diệp,  tám chín phần giống,  một cái là  hai  là bố con.”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Tống Tri Duẫn liền : “Đã lâu    về Kinh Thành,  mà   còn  chuyện mới mẻ như .  chú Diệp của cháu,  thật , đến tuổi trung niên  tìm  một chiếc áo bông nhỏ. Hồi đó trong đại viện,   trai nhất chính là Diệp Thanh Minh, tuyệt đối là nhân vật phong vân.”
 
 
“Cậu út, thời gian  còn sớm nữa, chuyện   giúp cháu  cho  nhé. Lát nữa cháu sẽ gửi tin nhắn cho  địa chỉ của cô ,  tìm  giúp gửi  là . Khi gửi   là cháu gửi, cô  sẽ nhận, nếu    khác gửi, cô  sẽ  nhận .”
 
 
Tống Tri Duẫn ừ ừ   đồng ý, đặt điện thoại xuống, khóe miệng nở nụ . Cửa thư phòng  gõ, một  phụ nữ phong thái tuyệt vời bước .
 
 
“Tri Duẫn, muộn thế  , ai gọi điện cho  ?” Giọng  nhẹ nhàng mang phong cách Hong Kong,  đến mức   dường như nhẹ  ba cân.
 
 
“Cháu trai  gọi điện, nhờ  giúp mua một bộ thiết  chụp ảnh cho  mới dùng. Ngày mai em    Hong Kong ? Em mua về giúp  nhé.”
 
 
Người phụ nữ đồng ý,  đến  mặt Tống Tri Duẫn, vòng tay qua cổ : “Tri Duẫn, muộn , nên nghỉ ngơi thôi.”
 
 
Tống Tri Duẫn vỗ vỗ vòng ba đầy đặn và săn chắc của  phụ nữ: “Được, chúng   nghỉ thôi.”
 
 
Tống Tri Duẫn  nhớ đến chuyện Vệ Thừa tìm  hỏi thăm về gia đình họ Cố cách đây ít lâu, liền hỏi  phụ nữ: “Gia đình họ Cố bây giờ ai  chủ ?”
 
 
Người phụ nữ ngẩn ,  : “Nghe  là  của chi thứ hai thì , lão tổng Cố vì lý do sức khỏe, vẫn luôn  mấy khi lộ diện. Gia đình họ Cố  chuyện gì,   mặt thường là  của chi thứ hai. Vị công tử của chi thứ nhất, thật sự là rồng phượng trong loài , chỉ tiếc là yểu mệnh qua đời. Bà Nguyên của chi thứ nhất  đau buồn  lâu, vốn dĩ  hồi phục gần như bình thường, nhưng con gái của chi thứ nhất  xảy  tai nạn như ,  bắt cóc   g.i.ế.c chết, bà Nguyên  đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh,     còn qua  với lão tổng Cố, sống lâu dài ở Kinh Thành.”