Tôn Hồng Anh chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, Khâu Trường Phong  cạnh   thấy lời Trần Phồn  cũng  sang với ánh mắt sắc bén. Tôn Hồng Anh cố gắng bình tĩnh , dùng giọng điệu  ôn hòa hỏi: “Trần Phồn, bây giờ cô đang ở trong quán karaoke ?”
 
 
“ ,  đang ở trong quán karaoke, nhưng    tự  đến ,   cùng bạn và bạn học trong lớp của bạn . Nghe  bọn họ vì buổi xả   khi thi xong  mà  đặt phòng  mấy ngày liền, để    của quán karaoke các chị chê , còn chủ động mua cả đồ uống và rượu. Tổng giám đốc Tôn ,  là một lũ học sinh nghèo thôi, vì ủng hộ việc kinh doanh của chị mà cũng  bỏ   ít .”
 
 
Tôn Hồng Anh hỏi thẳng: “Cô cứ  cho  , rốt cuộc là chuyện gì.”
 
 
“À, ,  sẽ  cho chị . Chẳng  mới hát  hai bài, thì    đến, nhất định  phòng  là của bọn họ. À, đúng , tên đó quen  cũ với bạn , cứ liên tục lăng mạ bạn . Tổng giám đốc Tôn, chị cũng   đấy,  cũng     tính khí , để tránh cho  chuyện trở nên  thể cứu vãn,   nhẫn nhịn hết   đến  khác. Bây giờ   chỉ cho  vài phút để gọi điện liên lạc với chị,  chỉ  hỏi,   thể trút bỏ cơn giận trong lòng  ?”
 
 
Tôn Hồng Anh hít một  khí lạnh. Những vệ sĩ hàng đầu trong giới quyền  chợ đen từ Hong Kong đến còn  đỡ nổi Trần Phồn vài chiêu. Nếu cô   tay trong quán karaoke  thì bao nhiêu  mới đủ cho cô  đánh đây?
 
 
Giọng Tôn Hồng Anh mang theo vẻ cầu khẩn: “Trần Phồn , chị xin em đấy, ngàn vạn  đừng động tay, ngàn vạn  đừng động tay. Có yêu cầu gì, em cứ  với chị, chị đảm bảo sẽ giải quyết  thỏa cho em.”
 
 
Trần Phồn  khúc khích: “Chị Tôn,   bảo , chị là  phụ nữ mà   ngưỡng mộ. Chỉ riêng cách giao tiếp  của chúng  thôi  đủ để nhiều  học cả đời .   nể mặt ai, nhưng nhất định  nể mặt chị Tôn. À ,  tên gì?”
 
 
Trần Phồn  gọi điện lén ai,   thấy cô  gọi điện với vẻ mặt tươi , nội dung cuộc gọi   vẻ  bình thường. Việc cô  đột ngột hỏi tên Từ Ích Gia khiến   ngớ  .
 
 
Quan Tư Cẩn  với Trần Phồn: “Anh  tên là Từ Ích Gia.”
 
 
Trần Phồn “ừ” một tiếng, : “Thằng đó tên Từ Ích Gia,   cha nó tên gì,  ở đơn vị nào. Hay là  hỏi giúp chị Tôn cho thật kỹ nhé?”
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Tôn Hồng Anh lúc   lấy điện thoại dự phòng , gọi cho  phụ trách cụ thể trong quán karaoke. Nghe Trần Phồn nhắc đến Từ Ích Gia, nhưng   là ai,  kịp  gì thì   thấy Trần Phồn  trong điện thoại: “Quan Tư Cẩn, đây là công tử nhà ai ?”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chin-muoi-cha-toi-nguoi-da-thanh-cong-tim-den/chuong-652.html.]
Quan Tư Cẩn ghé sát tai Trần Phồn, thì thầm: “Bố   tên Từ Văn Hạo, mới  điều về tỉnh.”
 
 
Trần Phồn liền  với Tôn Hồng Anh: “Bố của thằng  tên Từ Văn Hạo,  cũng    gì,  đến  đuổi cả phòng    ngoài. Chị Tôn , tuy là mở cửa  ăn, nhưng đôi khi khách hàng cũng cần  sàng lọc một chút đấy.”
 
 
Từ Ích Gia thấy Trần Phồn càng  càng quá đáng, mặt sầm xuống : “Cho các  ngần  thời gian cũng coi như nhân nghĩa tận tình . Nếu các   rời  gọn gàng thì  sẽ nhường một bước. Còn nếu các  cố chấp  ,  chúng  cũng  cách giải quyết cho việc  .”
 
 
Đầu dây bên , giọng Tôn Hồng Anh đầy lo lắng: “Trần Phồn , em cứ coi như giúp chị một việc, ngàn vạn  đừng động tay. Chị  tìm  qua đó , đảm bảo sẽ giải quyết  chuyện  thỏa cho em. Em thấy ?”
 
 
--- Chương 393: Tổng giám đốc Tôn của các cô, đúng là  chịu thiệt! ---
 
 
Trần Phồn vẫn còn đang cầm điện thoại áp  tai, thì thấy cửa phòng bao   bên ngoài đẩy mạnh mở ,  đó một cô gái dáng vẻ thướt tha bước .
 
 
Người phụ nữ đó Trần Phồn cũng quen, chính là   đầu tiên đưa thẻ cho cô . Thấy Trần Phồn, nụ   mặt trông  dễ mến.
 
 
“Cô Trần, cô đến   báo  cho  một tiếng . Vừa nãy chị Tôn gọi điện cho , bảo  đến đây đón tiếp cô thật chu đáo, chị   , hóa đơn tối nay của các cô sẽ  miễn  bộ.”
 
 
Từ Ích Gia đương nhiên nhận  vị quản lý bề ngoài của quán karaoke ,   mặt sầm xuống hỏi: “Quản lý Tu, rõ ràng là bọn họ  cướp phòng của chúng , cô  ý gì đây?”
 
 
Quản lý Tu vội vàng : “Công tử Từ, đây đều là hiểu lầm. Anh cứ yên tâm, hóa đơn tối nay của  cũng sẽ  miễn  bộ, chúng   chọn cho  một phòng sang trọng hơn ở tầng hai, xin mời công tử Từ di chuyển lên tầng hai.”
 
 
Từ Ích Gia đương nhiên   , đây   còn là vấn đề tranh phòng nữa, đây là vấn đề giữ thể diện.
 
 
Quản lý Tu ghé sát tai Từ Ích Gia,  nhỏ vài câu, Từ Ích Gia nghi ngờ  chằm chằm Trần Phồn một lúc,  đó Quản lý Tu  : “Công tử Từ, lệnh tôn còn gửi vài chai rượu ngon ở chỗ chúng , hai hôm  còn gọi điện đến  rằng mấy ngày nữa sẽ chiêu đãi vài  bạn cũ ở đây.”